HÔN NHÂN GIẤY - Trang 438

Em thật không hề biết là anh rể lại có thể đến sớm như thế, đã hại
anh phải rút ra bao nhiêu tiền mặt đem theo mình...”

“Cố Tiểu Ảnh” – Trần Diệp nhìn Cố Tiểu Ảnh, thở dài “Em mau

về nghỉ đi, đã rất muộn rồi.”

Cố Tiểu Ảnh ngẩn người, Trần Diệp cười cười, rồi mở cửa xuống

xe. Cố Tiểu Ảnh thấy vậy cũng lập tức vội vàng mở cửa bước ra
ngoài. Đứng bên ngoài xe, Cố Tiểu Ảnh nhận ra khoảng cách giữa
hai người lúc này là chiếc thùng xe. Trần Diệp một tay tựa vào mũi
xe, một tay đặt trên thành cửa xe, đang nhìn Cố Tiểu Ảnh mỉm cười.

Cố Tiểu Ảnh bị nụ cười của anh làm cho bối rối kinh khủng,

đúng lúc Cố Tiểu Ảnh cảm thấy mình cần phải nói cái gì đó thì,
cũng nhìn thấy anh ta cất lời.

Anh ta trước sau vẫn cười như vậy, nhìn Cố Tiểu Ảnh nói: “Cố

Tiểu Ảnh, về nhà đi. Em ở đây anh thấy phiền muộn lắm!”

Nói xong, anh ta chui vào trong xe, nhanh như chớp phóng về

phía hầm để xe cách đó không xa.

Cố Tiểu Ảnh chỉ biết đứng ngây ra nhìn cái xe ô tô đi xa dần, cô

như sắp đánh rơi cả hàm xuống đất đến nơi rồi – mình mà làm anh
ta thấy phiền ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.