HÔN NHÂN GIẤY - Trang 439

Có còn công lý không thế?

Người muốn nói câu đấy, phải là Cố Tiểu Ảnh chứ!

Không hiểu nổi là thứ lý lẽ gì nữa??

Buổi tối hôm ấy, nằm một mình trên chiếc giường đơn, cô bực bội

nghĩ: Đàn ông là toàn những kẻ không đáng tin! Nhìn mà xem, mới
chỉ trong thời gian ngắn, mà Quản Đồng thì nổi giận với cô, Trần
Diệp thì chê cô phiền hà...Hứ! Tất cả các anh cộng lại đều không
bằng một Mạnh Húc, đi mà nhìn cách anh ấy đối xử với vợ mình kia
kìa,là đáng ghen tị làm sao!

Nghĩ đến Mạnh Húc là lại nghĩ đến con gái của sư tỷ Đoàn Phỉ,

nó thật là bé bỏng làm sao, còn chẳng to hơn búp bê Barbie là mấy,
biết khóc biết cười biết nghịch ngợm, dễ thương quá đi mất, khiến
mình cũng muốn đẻ một đứa...nhưng mà một mình mình thì lại
chẳng đẻ được!! Thế mới thấy, gà mẹ nào có phải là toàn năng đâu,
mặc dù nếu chỉ có gà bố không thôi thì chắc chắn cũng là không thể.
Nhưng mà thật lòng thì... cả một ngày mà Quản Đồng vẫn không
thèm gọi một cú điện thoại cho mình! Có phải là anh ấy không cần
mình nữa không? Có phải thế không, có phải thế không? A a a có
phải thế không?

Quản Đồng, anh thật là một kẻ nhỏ nhen ích kỷ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.