HÔN NHÂN GIẤY - Trang 479

Tuy khoảnh khắc lúc gặp mặt quá bất ngờ, nhưng sau đó, bầu

không khí bữa tối rất hài hòa.

Phòng ăn ồn ã tiếng nói chuyện tào lao, lại thêm Trần Diệp du

học nước ngoài, nên bữa cơm không thể tẻ ngắt được.

Không biết từ lúc nào, Cố Tiểu Ảnh đã uống hơi nhiều.

Vì rượu Hồng khá nặng, người say rượu hầu như lúc tỉnh lúc mê,

Cố Tiểu Ảnh sau khi rời khỏi nhà Đoản Phỉ còn đang nói nói cười
cười hớn hở, nhưng sau khi lên xe Trần Diệp bắt đầu mất sạch ý
thức. Xe đi chưa được hai kilomet, Cố Tiểu Ảnh đã hoàn toàn chìm
vào trạng thái vô thức, giữa đường khó khăn lắm cô mới tỉnh lại
được một lần, việc đầu tiên cần làm ngay là tìm lấy nút ấn mở cửa
kính ô tô, nhưng trời tối không nhìn rõ, tìm mãi không ra, cuối cùng
không thể nhịn nổi, cô “ọc” một tiếng, rồi nôn hết ra xe Trần Diệp.

Hứa Tân ngồi ở ghế phụ phía trước hóa đá trong khoảnh khắc!

Cũng may là Trần Diệp phản ứng nhanh, tấp ngay xe vào lề

đường, vội vội vàng vàng cẳng kéo Cố Tiểu Ảnh từ ghế sau ra ngoài,
vừa ra lệnh cho Hứa Tân: “Trên ghế sau còn có khăn giấy, bên cạnh
ghế ngồi có nước khoáng.”

Hứa Tân cuống quít tìm đồ, rồ cũng lao ra ngoài đường, chỉ thấy

Trần Diệp một ay đang ôm lấy Cố Tiểu Ảnh, tay còn lại đang vỗ vào
lưng cô, hạ thấp giọng nói khẽ bên tai cô: “Đã khá hơn chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.