HÔN NHÂN GIẤY - Trang 530

Ảnh!

Nước mắt Tống Cẩm Tây trào ra, cô túm chặt lấy áo Cố Tiểu

Ảnh, khóc to: “Cô ơi, em không muốn chết nữa đâu, nhưng em
không thể chống chọi nổi nữa. Cô nói đi, em phải làm gì đây? Em
còn có thể làm được gì? Em thi cao học phần thi viết không đạt, lại
không tìm được việc làm, tất cả mọi người đều chờ đợi em làm rạng
rỡ tổ tông, nhưng đến tự nuôi sống mình em còn làm không nổi!”

Những đau khổ dồn nén đã lâu cuối cùng cũng bùng ra, trong

đêm yên tĩnh, giọng Tống Cẩm Tây sắc nhọn thê lương: “Cô ơi, em
phải làm sao đây? Em không chết thì biết làm thế nào? Đúng, đúng
là em ích kỷ, em không nghĩ đến người khác, nhưng đến chính
mình, em còn không lo nổi, thì làm sao mà em nghĩ đến người khác
được?”

“Bốp!” - Cái tát mà Cố Tiểu Ảnh kìm nén mãi, cuối cùng vẫn đậu

trên mặt Tống Cẩm Tây!

Giây phút đó, cả hai đều sững sờ.

Một lúc lâu sau, Cố Tiểu Ảnh mới hồi lại, vội vã quỳ xuống, vừa

xoa má Tống Cẩm Tây vừa hốt hoảng hỏi: “Cô xin lỗi, Cẩm Tây, có
đau không? Cô không cố ý đánh em, chỉ là vì cô quá lo lắng...”

“Em hiểu mà” - Tống Cẩm Tây bình tĩnh một cách đáng ngạc

nhiên, cô gái nhìn Cố Tiểu Ảnh, nước mắt lại trào ra, giọng nhẹ đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.