HÔN NHÂN GIẤY - Trang 675

Cố Tiểu Ảnh nhìn ông Cố, rồi cúi đầu không nói gì.

Ông Cố thở dài, hỏi: “Ảnh Ảnh, sao con không mang vấn đề đó

ra hỏi Quản Đồng? Trước mặt nó con đanh đá như thế, mà lại tự
nuốt những ấm ức vào trong lòng… thảo nào giữa hai con mới có sự
không hiểu nhau như vậy. Sao con không hỏi Quản Đồng, tại sao nó
đã thoát khỏi nông thôn, mà rồi lại lao vào đó? Đáng nhẽ con phải
hỏi nó, trong lòng nó thực sự coi sự hi sinh của con là gì, hay nó có
biết con đã hi sinh nhiều thế nào không? Hoặc là, nó dự định cho
tương lai thế nào? Trong lòng nó, gia đình và sự nghiệp cái nào nặng
hơn? Nó yêu công việc như vậy, rốt cục là vì nó ưu tiên công việc, là
bản tính bẩm sinh hay là vì tham vọng thăng tiến? Có phải con chưa
bao giờ quan sát xem Quản Đồng thực sự thích cái gì, tại sao nó lại
thích những thứ đó, nó muốn cuộc sống ra sao… Ảnh Ảnh, con làm
vợ người ta, không phải chỉ nấu cơm giặt đồ đã là hết trách nhiệm
đâu”.

Cố Tiểu Ảnh ngẩng đầu lên, trợn mắt không tin nổi nhìn ông Cố,

cứng họng: “Sao lại, sao lại… phức tạp thế ạ?”

“Con gái ơi, hôn nhân vốn là chuyện rất phức tạp”, bà Cố yêu

thương vuốt mặt con gái, “Mẹ biết, chắc chắn con chăm lo Quản
Đồng nhiều hơn Quản Đồng chăm lo cho con nhiều, bởi vì con là
con gái mẹ nên mẹ hiểu, ngay từ nhỏ con đã là đứa tình cảm sướt
mướt. So sánh ra, Quản Đồng chu đáo với công việc hơn, nhưng
trong cuộc sống đương nhiên lại không thể chu đáo bằng con được.
Nhưng nếu con chỉ chịu đựng những ấm ức đó một mình, thì chẳng
phải là tự ngược đãi mình sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.