HÒN TUYẾT LĂN: CUỘC ĐỜI VÀ SỰ NGHIỆP CỦA WARREN BUFFETT - TẬP 2 - Trang 231

Sau đó, Gutfreund gọi. Chuyến bay của ông ấy đi Nantucket đã

bị phá ngang bởi Cơn bão Bob và ông ấy đã quay lại New York. “Tôi
không có tương lai để đi.” Ông ấy nói với giọng xúc động mạnh.

[87]

Họ hẹn đi ăn tối với nhau. Gutfreund khăng khăng rằng trước tiên
họ nên nói chuyện với Philip Howard, luật sư riêng mà ông ấy vừa
thuê, về vụ thanh toán các khoản thôi việc.

Buffett và Munger gọi cho Howard và Munger nói chuyện với anh

ta trong hầu hết cuộc đàm thoại. Gutfreund cảm thấy rằng công
ty nợ ông ta 35 triệu đô la.

“Ông ấy đã nói ra tất cả. Tôi lắng nghe và nói theo cách người

Nhật thì: “Vâng, tôi hiểu tình cảnh của anh.” chứ không phải “Vâng,
tôi đồng ý với anh.” Chúng tôi không quan tâm về bất cứ điều gì
trong việc thu xếp một thỏa thuận đền bù với bất kỳ ai đang năm
giữa một vụ xì-căng-đan lớn như thế này khi chưa nắm hết toàn
bộ sự thật.”

Sau đó Buffett nói rằng họ không thể đồng ý về một con số

tổng cộng, bởi vì bất kể con số là bao nhiêu, “Salomon tặng cho
Gutfreund một khoản đền bù trọn gói là xxx đô la” sẽ là “một tựa
đề lớn cho các tờ báo”, chứ không đơn thuần là một sự phá vỡ các
qui định của ban quản trị trước đây.

[88]

Tuy nhiên, họ ngỏ ý khen

ngợi tính cách của Gutfreund; họ bảo Howard rằng Gutfreund sẽ
được đối xử công bằng, rằng họ có quyền làm điều đó và chưa
bao giờ phá vỡ cam kết với bất kỳ ai. Buffett nói: “Cách duy nhất
điều này không xảy ra là cả Charlie và tôi đều chết.” Sau này ông
giải thích đó là cách tránh đối đầu; nghĩa là, “làm chệch hướng
Ngài Howard và gỡ bỏ cú đấm thẳng của anh ta” bởi vì sẽ “có chút gì
đó vội vã” nếu nói rằng họ không muốn đạt tới một thỏa thuận
nào cả do “chúng tôi chưa nắm hết toàn bộ sự thật.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.