HÒN TUYẾT LĂN: CUỘC ĐỜI VÀ SỰ NGHIỆP CỦA WARREN BUFFETT - TẬP 2 - Trang 288

rằng tất cả mọi người, ngoài Maughan và một hoặc hai người mà
ông đem vào để chấn chỉnh mọi thứ bên trong, đều nổi điên với
ông.

[57]

Họ nhận tiền và bỏ chạy. Mọi người vừa mới tách ra.

Thật rõ như ban ngày là tất cả mọi thứ đang được thực hiện vì

nhân viên.

[58]

Các nhân viên bộ phận kinh doanh ngân hàng không

làm ra một đồng nào cả, nhưng họ cho rằng mình là những kẻ ăn
trên ngồi trốc. Thế rồi họ căm ghét các nhà kinh doanh chứng
khoán, một phần bởi vì các giao dịch viên này làm ra tiền và vì thế
họ có tiếng nói mạnh hơn.”

Ông vừa cứu Salomon và từng nghĩ rằng điều đó có một ý nghĩa

nào đó đối với toàn thể nhân viên. Nhưng không, “Chúng tôi chỉ
biết ơn ông ấy trong vòng 5 phút” là tuyên bố của một nhân viên
đã nghỉ việc của Salomon. Sự thật là họ sẽ không giữ được việc làm
nếu không có Buffett đã bị bỏ qua dưới cái bóng không thể xua tan
của cái Ngày Chi trả Thưởng Tồi tệ đó. “Warren không biết điều
hành một công ty hoạt động chủ yếu do con người như thế nào” trở
thành câu nói cửa miệng của các nhân viên nghỉ việc từ Salomon.
Salomon không phải là một nơi mà anh có thể tăng giá bán, giảm giá
thành và rút vốn chuyển về công ty mẹ bất cứ lúc nào (mặc dù
Buffett đã thường xuyên làm điều đó trong khả năng có thể của
ông). Anh phải giữ cho được những con người cực kỳ thông minh
bằng cách thăng chức cho họ trong khi luôn có nhiều lời chào mời
hấp dẫn lôi kéo họ trong thời buổi mà “anh có thể chết vì hàng
ngàn vết cắt mỗi ngày”, nói theo lời Olson. Buffett xem cách trả
thưởng mới là một phép thử “giấy quỳ” văn hóa công ty: Những
người bỏ đi chỉ là những kẻ vụ lợi và công ty không thể làm gì hơn
đối với họ, và những người ở lại là những người chấp nhận làm việc
theo cách ông muốn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.