HÒN TUYẾT LĂN: CUỘC ĐỜI VÀ SỰ NGHIỆP CỦA WARREN BUFFETT - TẬP 2 - Trang 435

với các CEO một khi đã bị Fortune

[35]

tát cho tơi tả như thế này,

đặc biệt là nếu vị CEO đó đã từng được ca ngợi trên trang bìa của tờ
tạp chí. Bị hạ bệ trước công chúng bằng cách này là tín hiệu cho
thấy những con người có thế lực được các phóng viên của Fortune
sử dụng như các nguồn thông tin đã không hài lòng và đang sắp
sửa quẳng con gấu bông mà họ từng ôm ấp trong lòng.

Ngay sau lễ Tạ Ơn, Herbert Allen gọi điện cho Buffett. “Tôi nghĩ

chúng ta đang gặp rắc rối với Ivester. Chúng ta đã chọn nhầm
người.” Buffett đồng ý:

[36]

“Đấy, vấn đề là ở chỗ đó!” Allen nói.

Và họ người bắt đầu lập ra các kế hoạch của riêng mình.

Cả hai ước tính rằng sẽ mất hơn một năm để ban quản trị đi

đến nhận thức rằng Ivester phải ra đi – và, Allen nói, “đó sẽ là một
sự tàn phá đối với công ty. Vì thế tôi nghĩ chúng ta, chỉ hai người
chúng ta, sẽ nói cho Ivester biết cảm nghĩ của chúng ta về việc
này.”

Allen gọi cho Ivester và nói rằng ông và Buffett muốn có cuộc

họp với ông ta. Họ hẹn gặp nhau tại Chicago, nơi Ivester đang ở đó để
có một cuộc gặp với McDonald’s.

Vào ngày 01 tháng 12 năm 1999, một ngày thứ Tư mát mẻ, trời

nhiều mây, Buffett và Allen bay đi Chicago. Tính ngạo mạn của
Ivester đã nhen nhóm nỗi sợ phải đối đầu của Buffett. Ông cố kìm
chế nỗi lo lắng và thu người vào trong vỏ ốc của mình. Sau này, có
người kể lại rằng ông xuất hiện với bộ mặt rất lạnh lùng. Cả ba
người đi thẳng vào vấn đề mà không cần rào trước đón sau.

[37]

Một cách không có tình người, Buffett và Allen bảo Ivester rằng họ
đánh giá cao các nỗ lực của ông ta tại Coca-Cola, nhưng ông ta không
còn chiếm được lòng tin của họ nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.