HÒN TUYẾT LĂN: CUỘC ĐỜI VÀ SỰ NGHIỆP CỦA WARREN BUFFETT - TẬP 2 - Trang 436

Tuy nhiên, Ivester vẫn không thực sự bị sa thải. Buffett và Allen

không đủ quyền hành để cho Ivester nghỉ việc. “Phải có sự đồng
thuận qua bỏ phiếu của cả hội đồng quản trị mới làm được điều
đó, và Ivester nắm rõ điều này.” Buffett nói.

Ivester nhận tin này một cách điềm tĩnh. Ông ta vội vã quay về

Atlanta và triệu tập một cuộc họp khẩn cấp qua điện thoại bốn ngày
sau đó, làm cho một ban quản trị đang bối rối phải chờ đợi trong
hồi hộp.

Vào ngày Chủ Nhật, Ivester nói với các thành viên ban quản trị

rằng mình không phải là người phù hợp để điều hành công ty và sẽ
bước xuống ngay lập tức. Đây chính xác là điều Buffett và Allen
mong muốn. Đồng thời, Ivester cũng nói rằng sẽ không có giai
đoạn chuyển giao vì ông ta sẽ ra đi ngay trong ngày Chủ Nhật. Trong
khi cả ban quản trị im lặng lắng nghe trong kinh ngạc, Ivester nói
rằng đó là một quyết định hoàn toàn tự nguyện, và thực tế là thế
– hiểu theo nghĩa đó là con đường để tránh bị sa thải bằng con
đường bị ép từ chức.

[38]

Các thành viên ban quản trị bắt đầu hỏi chuyện gì đã xảy ra.

Hay là ông ta bị ốm? Hoặc có điều gì đó hết sức sai lầm tại Coca-
Cola này? Tại sao họ không được thông báo trước gì cả? Cuộc bàn
giao có nhất thiết phải bất ngờ và ngắn ngủi như thế này hay
không? Ivester không hề nao núng trong quyết định của mình.

[39]

Sau một hồi lâu, ban quản trị đi đến quyết định, mặc cho một

vài phản đối, rằng Ivester sẽ ghi tên một người mà ông ta cho
rằng có thể tiếp tục vị trí của mình và bỏ vào một phong bì dán kín.
Giờ đây, phong thư được mở ra và mọi người đọc thấy một cái tên:
Doug Daft, trưởng đại diện của Coca-Cola vùng Viễn Đông và Trung
Cận Đông. Daft đã sắp đến tuổi về hưu, nhưng ban quản trị, trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.