HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 206

Thiếu niên uống rượu rồi thủng thẳng cất bước đi quanh chợ chơi bỗng

gặp một đám đánh súc sắc, gã thích quá liền nhào vô đánh bạc rất hăng.

Du Hữu Lượng càng coi lâu càng không dám tin tưởng vì thiếu niên gieo

thò lò rất lành nghề. Trước khi xướng bạc lại đệm vài câu bằng giọng nói
khôi hài.

Thiếu niên đánh bạc đang cao hứng thì đột nhiên có chàng công tử trẻ

tuổi tới. Những con bạc hấp tấp đứng dậy kính cẩn chào.

- Hà đại thiếu mạnh giỏi a?
- Hà đại thiếu càng lớn càng bảnh trai, chắc các vị cô nương ở Thanh

Thinh trấn này phải mê tơi. Ha ha!

Du Hữu Lượng ngó lại người mới đến, quả nhiên phong tư cực kì tuấn

mĩ, nhưng vẻ mặt lầm lì.

Gã thiếu niên nhìn chằm chặp vào mặt Hà đại thiếu, quên cả thu tiền

được bạc.

Hà đại thiếu đi xa rồi thiếu niên thôi không đánh bạc nữa cũng bỏ đi. Gã

rảo bước đuổi kịp Hà đại thiếu rồi song vai mà đi.

Du Hữu Lượng thấy tính cách thiếu niên kia có điều quái dị, chàng

không nhịn được cũng lẽo đẽo theo xem tình hình ra sao.

Đi chừng nửa giờ tới một khu vườn lớn. Hà đại thiếu đẩy cổng đi vào.

Thiếu niên nhẹ buông tiếng thở dài trở gót quay về. Gã chạy một quãng
đường xa như vậy chỉ vì Hà đại thiếu bảnh trai. Gã theo đi coi, bây giờ
trong lòng không khỏi ngẩn ngơ.

Gã đi được vài bước gặp chàng thanh niên vừa cho mình ăn kẹo lúc nãy

liền sờ vào túi áo nhìn chàng hô:

- Huynh đài ơi! Lại đây tiểu đệ mời đi uống rượu.
Du Hữu Lượng vui vẻ nghĩ bụng:
- Ta đi coi gã này, xem gã còn những trò chơi gì.
Hai người sóng vai lại vào quán. Thiếu niên kêu lấy rượu, ngồi đối ẩm

với Du Hữu Lượng hết chung này đến chung khác.

Du Hữu Lượng thấy thiếu niên vừa uống rượu vừa cao đàm hùng biện,

chẳng có chút chi thẹn thùng như tuồng thiếu nữ, mặc dầu gã là một cô gái
xinh đẹp mười mấy tuổi hóa trang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.