HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 239

Ôn Thế Đạt quay lại nhìn cô một cái thấy cô còn bé nhỏ mà đã nói leo,

hắn hắng dặng một tiếng nhưng không tiện lên tiếng chê bai.

Du Hữu Lượng cười thầm trong bụng tự nghĩ:
- Cô bé này là cháu gái của Vân Long Ông, thành ra lão họ Ôn bị cô

mắng một câu mà không làm thế nào được.

Vân Long Ông vẫn chau mày tựa hồ đang suy nghĩ vấn đề gì nan giải.

Hồi lâu lão mới nói:

- Lão phu nghĩ không ra đã xảy ra chuyện gì lớn với nhà họ Ôn, ở đâu?
Ôn Thế Đạt ngửa mặt lên trời cười lạt hỏi:
- Lão đầu! Lão đầu không nhớ thật hay lão giả vờ?
Vân Long Ông hắng dặng một tiếng quay lại nhìn năm vị trưởng lão.
Bạch Y cái nói:
- Bang chúa! Bọn thuộc hạ không hiểu vì nguyên nhân gì lão họ Ôn lên

đây, lại động thủ đánh người. Bọn thuộc hạ chưa hỏi được minh bạch.

Vân Long Ông quay lại lạnh lùng nói:
- Vậy xin Ôn huynh nói thẳng ra xem bọn khiếu hóa tại hạ có chỗ nào

xúc phạm đến đại anh hùng? Lão phu sẽ chuẩn bị mấy lời để phúc đáp vấn
đề cho rõ rệt.

Du Hữu Lượng thấy Vân Long Ông tuy tuổi già mà ăn nói rất linh lợi.

Ôn Thế Đạt cười lạt, thủng thẳng đáp:

- Xin phụng cáo đại bang chúa. Nếu muốn Ôn mỗ bỏ qua việc này thì trừ

phi đưa tiểu tử họ Tiền ra, không còn cách nào khác nữa.

Vân Long Ông nghe nhắc tới gã tiểu tử họ Tiền, lão đột nhiên biến sắc.

Thái độ già nua bỗng biến mất, thay vào bằng một tư thế oai phong lẫm
liệt. Lão ngửa mặt lên trời cười ha hả.

Tiếng cười tiếp diễn hồi lâu, Vân Long Ông dừng lại dõng dạc nói:
- Té ra là Tiền lão đệ! Ha Ha! Anh em họ Ôn bị vố đau vì hành động của

Tiền lão đệ. Lão phu có biết gì đâu?

Ôn Thế Đạt tức giận gầm lên:
- Hiện giờ lão họ Tiền ở đâu?
Vân Long Ông cười lạt đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.