HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 263

- Tam đệ! Tam đệ hãy ráng nhịn ít ngày nữa. Từ đây theo đường lớn đi

về phía đông bắc, ít ra còn mười mấy ngày nữa mới đến khu sơn dã. Chúng
ta sẽ có dịp ăn uống thỏa thích.

Gã tam đệ khẽ ầm ừ một tiếng để đáp lại.
Du Hữu Lượng động tâm, từ từ hít một hơi chân khí rồi phát huy công

phu "Thiên thính" của nội gia để nghe ngóng. Quả nhiên tai chàng có luồng
thanh âm lọt vào rõ hơn:

- Đại ca! Lần này chúng ta quyết đừng để lỡ dịp.
Người được kêu bằng đại ca đáp:
- Cái đó đã hẳn! Đây là một cơ hội ngàn năm một thuở.
Tam đệ "Dạ" một tiếng rồi nói:
- Nhưng thứ sâm đó lúc ra khỏi mặt đất, đại ca có nắm chắc là bắt được

chăng?

Du Hữu Lượng chấn động tâm thần, chàng lại nghe "đại ca" bất tiếng

cười khô khan chứ không trả lời. Một người khác chưa từng cười nói chắc
là lão nhị bỗng lên tiếng:

- Tam đệ! Ngươi đừng lo chuyện không đâu. Đại ca đã làm việc này hơn

ba chục năm. Chẳng lẽ còn trật được ư?

"Đại ca" thở phào một cái đáp:
- Việc này rất trọng đại. Kể ra thì ta không lỡ tay đâu nhưng nếu tin tức

này lọt ra ngoài thì anh em ta phải phí nhiều hơi sức hơn nữa.

"Tam đệ" hỏi:
- Dọc đường chúng ta đi đến đây dường như không phát giác ra nhân vật

nào khả nghi thì phải?

"Đại ca" đáp:
- Ta chỉ mong như vậy.
Về sau họ chỉ nói những điều không quan hệ. Du Hữu Lượng từ từ nhả

chân khí ra. Môn thần công này chàng phát huy chưa được thuần thục, cảm
thấy hai màng tai hơi đau, nhưng trong bụng mừng thầm tự nhủ:

- Té ra ba người này muốn đi lấy sâm vương. Ta từng nghe thứ nhân sâm

Dã Sơn rất linh nghiệm. Theo giọng lưỡi ba nhân vật này thì sâm vương là
vật chí bảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.