HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 301

Viên Sùng Hoán cũng không miễn cưỡng, lại giật cương cho ngựa tiến

về phía trước.

Hai người đi thị sát mấy chục dặm thì ngày đã đúng ngọ. Dọc đường

Thanh binh bị tử thương cực kỳ thê thảm, xem chừng đã tan vỡ không còn
hàng ngũ gì nữa.

Viên Sùng Hoán thấy quân đuổi về phía tây biết là Hoàng Thái Cực rút

về núi Tiểu Tiêm. Chỉ chiều hôm nay là trận đại chiến này có thể kết thúc,
liền cùng Du Hữu Lượng và toán thân binh quay ngựa về thành.

Lúc này trong thành đã yên tĩnh, chỉ còn lại một ít quân canh giữ.
Viên Sùng Hoán đi trên đường thấy trăm họ thắp hương đón tiếp. Trăm

họ thấy mặt đại soái, lớn tiếng hoan hô vang dội cả góc trời. Nhưng mắt ai
cũng đều đẫm lệ. Thật là vui mừng đến sa nước mắt, dường như hoan hô
chưa tỏ hết ý sùng kính.

Hai người về đến đại viện, Du Hữu Lượng nghĩ lại những chuyện đã trải

qua mới trong một ngày mà có thể quyết định được vận mệnh cho bản
triều, chàng không khỏi bâng khuâng trong dạ.

Kể từ lúc Lam Quân Võ điều khiển đội Hồng y đại pháo cho đến lúc Tổ

Đại Thọ cùng chúng tướng truy kích trở về vừa mất một ngày.

Viên Sùng Hoán cùng Du Hữu Lượng ngồi trong soái phủ chờ đợi giai

âm.

Lúc trăng lên giữa trời, Tổ Đại Thọ dẫn tiền bộ tiên phong cùng chúng

tướng trở về.

Tổ Đại Thọ vừa trông thấy Viên Sùng Hoán đã lên tiếng:
- Bẩm đại soái! Quân Thanh nay đã dẹp yên, tàn binh không còn được

trăm tên chạy về phía Kiến Châu. Tiểu tướng nhìn thấy cỗ Hoàng cẩm
chiến xa của Hoàng Thái Cực đã bị Hồng y cự pháo phá vỡ tan nát. Hoàng
Thái Cực chẳng chết cũng bị thương rồi.

Viên Sùng Hoán đảo mắt nhìn các tướng chợt thấy Ngải Văn Khôi đồn

trú ở núi Tiểu Tiêm trở về liền hỏi:

- Văn Khôi! Mùi vị trận này thế nào?
Ngải Văn Khôi là một viên dũng tướng nổi danh trong Viên quân,

nguyên là một tay chuyên nghề tấn công. Hắn nở mặt nở mày đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.