HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 313

được.

Sau khoảng thời gian chừng uống cạn tuần trà, tiếng kêu càng vang dội

hơn.

Đột nhiên sóng nước rung động, ánh ngân quang lấp loáng. Thiếu niên

và thiếu nữ song song tay cầm chậu bạch ngọc nhảy vọt lại đó.

Ánh bạch quang ngừng lại trên không một chút rồi bay về mé hữu.
Du Hữu Lượng thấy ánh ngân quang trên đầu rất thịnh, chàng không kịp

suy nghĩ gì nữa vươn tay ra chụp.

Thiếu niên và thiếu nữ không ngờ có người mai phục gần đó mà chưa

phát giác. Hai người còn đang ngơ ngác thì con linh man sắc trắng kia co
mình lại lướt vào mặt Du Hữu Lượng.

Du Hữu Lượng không ngờ vật này ở trên không mà di chuyển phương

hướng được mấy lần. Chàng không còn đường né tránh, nhưng là tay võ
học đại hành gia.

Gặp lúc cấp bách, chàng há miệng ra cắn. Bỗng ngửi thấy mùi thanh

hương, chàng đã cắn đúng nó rồi.

Thiếu niên chỉ trố mắt ra mà nhìn chứ không nói gì.
Thiếu nữ lớn tiếng hô:
- Hút mau đi! Hút mau đi!
Du Hữu Lượng trong lòng rất phục tài thiếu nữ, chàng không nghĩ ngợi

gì nữa, ngưng tụ chân khí hút thật mạnh. Chàng cảm thấy buốt răng. Đầu
óc muốn hôn mê, nhưng chỉ choáng váng một chút.

Máu con linh man ít quá, Du Hữu Lượng chỉ hút hai cái đã hết sạch,

miệng chàng ngậm máu mà không dám nuốt xuống.

Thiếu nữ lại la lên:
- Nuốt xuống mau rồi vận công!
Du Hữu Lượng theo lời nuốt xuống. Con linh man sắc bạc tuột khỏi

mình chàng rớt xuống đất. Nó chỉ dài chừng thước rưỡi.

Máu nó vào bụng rồi, Du Hữu Lượng cảm thấy toàn thân phát nóng,

chân khí bành trướng như muốn nổ cả người.

Chàng là người biết nhiều hiểu rộng liền ngồi phệt xuống đất, vận khí

hành công.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.