HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 316

Thiếu niên nét mặt đầy vẻ vui tươi nói:
- Phong độ của huynh đài có chỗ hơn người. Tiểu đệ mới gặp lần đầu đã

coi như tình cố cựu. Chúng ta nên kết bạn với nhau.

Du Hữu Lượng nở một nụ cười khiêm tốn để đáp lại.
Thiếu niên hỏi ngay:
- Xin huynh đài cho biết cao tính đại danh được chăng?
Du Hữu Lượng đáp:
- Tiểu đệ là Du Hữu Lượng.
Thiếu niên nắm chặt tay chàng. Vẻ mặt gã tỏ ra lấy làm tiếc vì gặp nhau

quá muộn.

Du Hữu Lượng từ thuở nhỏ đã luyện thành tuyệt kỹ coi người, nên chàng

thấy thần sắc thiếu niên đã hiểu bụng gã rồi. Chàng cũng làm bộ hoan hỷ
nói:

- Huynh đài và lệnh muội quả là những thiếu niên anh kiệt, chẳng những

học đủ năm se, mà võ công cũng kinh người. Tiểu đệ khâm phục vô cùng.

Hai người hàn huyên mấy lời đều ra chiều thỏa mãn.
Bạch Y Nữ cũng cao hứng cười nói:
- Cửu ca! Thế là nay Cửu ca đã kiếm được bạn tri kỷ rồi.
Thiếu niên cười nói:
- Muội muội coi người còn lầm sao được? Du huynh quả là rồng phượng

trong loài người. Y đi tới đâu dương danh tới đó. Chúng ta cũng được thơm
lây.

Lúc gã nói, mắt chú ý nhìn Du Hữu Lượng, thấy chàng thoáng qua vẻ

mặt phức tạp. Tuy chỉ trong nháy mắt mà gã cũng nhìn rõ.

Bạch Y Nữ nói:
- Giống linh man này mười năm mới lớn lên được một tấc. Con linh man

chúng ta bắt được bữa nay dài đến thước rưỡi. Thế là nó thọ hơn hai giáp
rồi.

Thiếu niên hỏi:
- Khó gặp dịp Du huynh ra ngoài quan ải. Tiểu đệ mời Du huynh đến tệ

giá ở chơi một tháng. Anh em mình du ngoạn sơn thủy, luận kiếm đàm thư,
há chẳng là những sự khoái lạc trong đời người?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.