HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 327

- Dĩ nhiên là được! Dĩ nhiên là được!
Thiếu nữ khẩn khoản hỏi:
- Tiểu muội yêu cầu công tử đừng nói nhăng nói càn nữa. Công tử...

muốn trêu chọc tiểu muội cho vui hay sao? Vì lẽ gì cổng tử biến tính mau
như vậy.

Du Hữu Lượng hồi hộp. Chàng nghĩ một lúc rồi hỏi lại:
- Tại hạ biến đổi nhiều rồi ư? Tại hạ có thấy gì đâu?
Thiếu nữ đáp:
- Du công tử! Tiểu muội nói quá lời, công tử miễn trách cho.
Du Hữu Lượng trong lòng rất cảm động. Thế là ở đời lại thêm một người

nữa quan tâm đến chàng. Chàng nghĩ thầm:

- Ta mới hai chục tuổi đầu mà bao giờ cũng phải e dè, chỉ lo làm bận

lòng người khác là nghĩa làm sao?

Chàng thấy thiếu nữ lộ vẻ không vui liền cười nói:
- Cô nương đừng buồn. Tại hạ phải cái tính gàn giở, thật khó mà thay đổi

được.

Thiếu nữ toan nói thì tiểu nhị lục tục đưa thức ăn vào, mà toàn là những

món trân hào, mùi thơm ngào ngạt.

Thiếu nữ cầm hồ rượu rót cho Du Hữu Lượng một chung đầy.
Du Hữu Lượng chăm chú nhìn ngón tay cô nhỏ mà dài, nước da trắng

mịn như ngọc. Cô cầm hồ rượu trong tay càng tăng thêm vẻ mỹ quan.

Chàng lại nghĩ tới cô đường đường là vương tộc nhà Mãn Thanh mà rót

rượu cho mình trong lòng không khỏi hồi hộp.

Thiếu nữ lại tự rót cho mình một chung. Cô ngó Du Hữu Lượng không

nói gì.

Chàng vội nâng chung rượu lên nói:
- Chung rượu này tại hạ chúc cô nương vạn sự như ý, thanh xuân bền bỉ.
Thiếu nữ buông một tiếng cười khô khan. Cô uống cạn chung rượu rồi

khẽ đáp:

- Đa tạ hảo ý của Du công tử.
Du Hữu Lượng nói:
- Tại hạ cũng đa tạ cô nương ban cho mỹ tửu trân hào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.