HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 478

- Lão có theo Cửu ca tới đây thì cùng lắm là đưa Thiệu cô nương phái

Hoa Sơn về Kiến Châu. Lão này tuổi đã già lắm, những vị tiền bối các phái
ra tay tỉ đấu với lão ngày trước điêu tàn gần hết rồi. Chắc lần này lão phải
tái xuất giang hồ, nhưng không gây nhiều sát nghiệp nửa. Du đại ca! Đại ca
nhớ giữ lời hứa với tiểu muội nghe.

Du Hữu Lượng đáp:
- Thuở nhỏ tại hạ đã được nghe sư phụ nói tới chưởng môn phái Võ

Đương là Thanh đạo nhân, chưởng môn phái Côn Luân là Phù Vân đại sư,
phương trượng chùa Thiếu Lâm là Tuệ Khả đại sư, bang chủ Cái Bang là
Vân Long đại hiệp bày kiếm trận để hợp lực chiến đấu với Tang Càn Sư
Vương. Kết quả đi đến chỗ bốn vị kia đều bị trọng thương. Tang Càn Sư
Vương tuy trúng phải chiêu Tán Hoa Chỉ của Thanh đạo nhân, chiêu Bách
Bộ Thần Quyền của Tuệ Khả đại sư, nhưng thực lão đã bị trọng thương vì
một đòn chí mạng của gia sư.

Huyền Hồ Quận Chúa dương mắt lên hỏi:
- Đại Thiền Tông cũng ra tay ư?
Du Hữu Lượng gật đầu đáp:
- Đó là điều mà gia sư hối hận nhất trong đời lão nhân gia. Ngày ấy, lão

nhân gia thấy bốn vị tông chủ lâm vào tình trạng nguy hiểm, mạng treo sợi
tóc, liền phóng một chưởng Hàng Ma Kim Cương Tâm Pháp đánh vào sau
lưng Tang Càn Sư Vương. Lão bị trọng thương trốn chạy. Các môn phái
trong thiên hạ đã bàn nhau là lão chẳng còn chút sinh cơ nào. Không ngờ
mấy chục năm sau lão vẫn chưa chết.

Huyền Hồ Quận Chúa nói:
- Lão tự phụ võ công cực cao, chỉ cần xưng vãn bối với lão là lão không

hạ thủ nữa.

Du Hữu Lượng nói:
- Gia sư vẫn hối hận về việc này. Tuy lão nhân gia không nói ra nhưng

tại hạ cũng hiểu. Sở dĩ Đại Thiền Tông còn lưu lại ở nhân gian chỉ vì vụ
công án này chưa giải quyết xong, không thì lão nhân gia đã tham thiền đại
đạo để tu hành chính quả.

Huyền Hồ Quận Chúa nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.