HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 488

- Vị này tại hạ đã biết rồi. Y là một nhân vật nổi tiếng dấu đầu hở đuôi ở

Tây Tạng. Ôn gia chính là lão. Chà chà! Kỳ Bàn lão quái cũng đến đây.
Mười mấy năm tại hạ không được gặp, sao lão thay đổi nhiều thế?

Du Hữu Lượng sửng sốt nghĩ thầm:
- Ba lão này sao lại chạy đến cả đây rồi? Ta theo đường địa đạo đi ngay

không chần chờ chút nào, mà họ cũng tới đây kịp mình thì khinh công họ
ghê thật!

Họ Ôn ở Tây Tạng chỉ hắng đặng một tiếng chứ không nói gì. Kỳ Bàn

lão quái la lên:

- Vân Long Ông! Ôn lão tam bảo đã giết khá nhiều bọn đồ tử đồ tôn của

bọn Cái Bang nên lão tìm tới đây để đòi nợ chăng?

Vân Long Ông lạnh lùng đáp:
- Cách mười mấy năm trời không ngờ lão quái râu tóc đã bạc phơ. Các vị

chuyến này đi tìm Cái Bang thì không may rồi.

Họ Ôn lạnh lùng nói:
- Vân Long Ông! Liệu lão có xứng đáng để ba người bọn ta ra tay

không?

Xem chừng lão không biết tự lượng sức mình.
Vân Long Ông lần trước trong lòng chán nản, tuy đã đối một chưởng với

họ Ôn, nhưng lão không có ý liều chết với hắn. Bây giờ lão nghĩ tới bọn
Thập Bát Kiệt ở Yên Vân bị thảm tử. Lão là người chí tình, bất giác lửa
giận bốc lên ngùn ngụt, lạnh lùng nói:

- Bữa nay ta muốn lấy cái đầu trên cổ ngươi để tế điện anh em Cái Bang.
Du Nhất Kỳ cười hô hố đáp:
- Vân Long Ông! Du mỗ cùng lão quen biết nhau đã mấy chục năm, nay

ta chỉ điểm đường lối cho mà đi. Tiến về phía trước là đường chết. Vậy lão
mau mau trở gót, nếu chậm thì không kịp đâu.

Vân Long Ông lạnh lùng nói:
- Đa tạ ông bạn có lòng chỉ điểm. Chúng ta vạch đường ra rồi ba vị cùng

tiến lên đi.

Du Nhất Kỳ bật tiếng cười trầm trầm đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.