HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 769

- Công việc ở Côn Luân đã có tệ sư huynh là Thái Bình đạo trưởng trợ

lực.

Mục đích chuyến đi này của tiểu đệ là cốt để gặp một người...
Du Hữu Lượng "ồ" một tiếng rồi nói:
- Chắc người đó là bạn tâm giao của Nhan huynh nên mới chẳng ngại

ngần xông pha ngàn dặm...

Nhan Bách Ba lại hơi biến sắc đáp:
- Du huynh đã không đoán ra được thì tiểu đệ cũng không nhắc tới nữa.
Giọng nói của gã đột nhiên biến thành lạnh nhạt khiến cho Du Hữu

Lượng không khỏi ngấm ngầm bối rối.

Hồi lâu Nhan Bách Ba lại ngập ngừng hỏi:
- Du huynh! Huyền Hồ Quận Chúa đó...
Gã nói tới đây bỗng dừng lại.
Du Hữu Lượng hỏi:
- Huyền Hồ Quận Chúa làm sao?
Nhan Bách Ba ngần ngừ một chút rồi đáp:
- Lúc Quận chúa bỏ đi tiểu đệ bỗng cảm thấy bàn tay mát rượi, thì ra

nàng đã nhỏ lệ xuống. Tiểu đệ đoán mò trong lòng Quận chúa tất có mối
thương tâm gì đó.

Du Hữu Lượng bàng hoàng ngắt lời:
- Đó phải chỉ một mình Quận chúa thương tâm! Huynh đệ, huynh đệ...
Rồi chàng không nói nữa.
Nhan Bách Ba nghe cũng đau lòng tự nghĩ:
- Huyền Hồ Quận Chúa tuy thất tình bỏ đi, nhưng y còn được cùng đại

ca có những ngày yêu nhau.

Gã nghĩ tới đây lại ngâm câu:
- Chỉ còn chút tình cố cựu, chẳng nên quay đầu lại. Đừng thấy mặt nhau

nữa là hơn...

Du Hữu Lượng bâng khuâng hỏi:
- Nhan huynh... nghĩ gì vậy?
Nhan Bách Ba đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.