HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 913

Mọi người bàng quang chưa kịp nhìn rõ thủ pháp biến chiêu của hắn đã

thấy đầy trời lấp loáng ánh hàn quang. Mũi kiếm trỏ vào huyệt mi tâm trên
mặt Du Hữu Lượng.

Đây là Cổ phác kiếm pháp. Ngày trước giỏi như hạng Tam đại pháp

vương ở Trường Bạch cũng bị hại về kiếm pháp này thì đủ biết uy lực của
nó đến trình độ nào!

Du Hữu Lượng vẫn đứng yên như trước, chờ cho mũi kiếm của đối

phương phóng tới gần, chàng đột nhiên đưa tay mặt ra nhằm chụp thân
kiếm của Lương Luân. Miệng chàng quát:

- Bẻ kiếm!
Chân phải chàng bước ra nửa bước. Tay mặt chàng chuyển thành ba

vòng lớn.

Bỗng một tiếng rắc vang lên. Thanh kiếm trong tay Lương Luân đã bị bẻ

gãy.

Lương Luân mặt xám như tro tàn. Tay cầm chuôi kiếm đứng thộn mặt ra.

Mới trao đổi hai chiêu hắn đã bị đối thủ bẽ gãy binh khí thì còn mặt mũi
nào nhìn thấy ba người anh em nữa?

Hắn có biết đâu Du Hữu Lượng đánh quen trăm trận. Công lực cùng kinh

nghiệm của chàng không phải như bữa trước. Công phu đoạt kiếm của
chàng là một chiêu thức chàng tự tìm hiểu trong phép Thất khúc đại cửu án.
Nay chàng mới dùng đến lần đầu liền thấy hiệu nghiệm.

Du Hữu Lượng cơ hồ không tin ở mình có thể bẻ gãy binh khí của một

kiếm thủ nổi danh ngoài quan ải. Lòng chàng cao hứng vô cùng bất giác
chàng reo thầm:

- Được rồi! Thế là ta phát huy hoàn toàn được môn "Thiền môn thất

khúc".

đến chỗ tinh túy. Từ nay dù ta có chạm trán những tay cao thủ võ công

hơn ta gấp mười cũng không đáng sợ nữa.

Ngoài Lương Luân còn Tam Kiếm đều tái mặt, vây quanh lại.
Du Hữu Lượng cười lạt hỏi:
- Lương Luân! Ngươi thất bại mà dường như chưa tâm phục phải không?
Lương Luân trầm giọng đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.