Bài của Đại Ngọc, làm theo điệu Đường đa lệnh
Phiên âm
Phấn đọa bách hoa châu,
Hương tàn yến tử lâu,
Nhất đoàn đoàn trục đối thành cầu.
Phiêu bạc diệc như nhân mệnh bạc,
Không khiển quyển, thuyết phong lưu!
Thảo mộc dã tri sầu,
Thiều hoa cánh bạch đầu,
Thán kim sinh thùy thập thùy thu?
Giá dữ đông phong xuân bất quản,
Bằng nhĩ khứ, nhẫn yêm lưu.
Dịch thơ của bản HLM 1969
Phấn rơi rắc,
Hương tàn phai,
Tơ liễu vương vương
Hoa bay tan tác
Đời liễu đời hoa như đời người mệnh bạc,
Vốn danh tài tử
Quen thói phong lưu
Xuân qua cây cỏ cũng biết sầu
Cho hay giai nhân mấy lúc chẳng bạc đầu
Than rằng: đời ta rồi sẽ về đâu?
Muốn về với gió xuân, nhưng chúa xuân chẳng biết
Xuân đi rồi, mình ta nỗi sầu biền biệt.
Bài của Bảo Cầm, làm theo điệu Tây giang nguyệt
Phiên âm
Hán uyển linh tinh hữu hạn,
Tuỳ đê điểm chuế vô cùng,
Tam xuân sự nghiệp phó đông phong,
Minh nguyệt mai hoa nhất mộng.
Kỷ xứ lạc hồng đình viện?
Thuỳ gia hương tuyết liêm long?
Giang nam, giang bắc nhất ban đồng,
Thiên thị ly nhân hận trùng!
Dịch thơ của bản HLM 1969
Thượng Uyển đời Hán vườn có trăm hoa,
Cung cấm nhà Tùy giai nhân ẩn bóng,
Ba mùa xuân đùa với gió xuân
Đến lúc nhìn trăng dõi hoa lê, chợt bừng giấc mộng.
Nơi đâu hoa rụng đỏ thềm?
Nơi đâu tuyết đóng bên rèm?
Giang nam, giang bắc cũng như nhau.