HỒNG LÂU MỘNG - Trang 433

không?
Bảo Thoa quay lại nói:
Được rồi, chốc nữa tôi sẽ cho nó sang.
Bọn Giả mẫu chưa nghe rõ đều đứng lại hỏi việc gì. Bảo Thoa nói lại. Giả mẫu liền bảo:
Cháu ạ! Cháu cho nó sang xe hộ em nó mấy sợi dây. A hoàn ở bên này rỗi cả đấy, cháu
cần sai bảo gì, thích ai, cứ gọi nó sang.
Tiết phu nhân và Bảo Thoa đều cười nói:
Cứ cho nó sang thôi, bên nhà có việc gì sai bảo đâu, cả ngày chỉ ngồi rỗi gây chuyện với
nhau thôi.
Mọi người đang đi, chợt bọn Tương Vân, Bình Nhi, Hương Lăng hái hoa phượng tiên ở
bên núi trông thấy, liền chạy lại chào.
Một lúc ra khỏi vườn. Vương phu nhân sợ Giả mẫu mệt, muốn mời vào ngồi nghỉ ở
buồng trên. Giả mẫu thấy mỏi chân, liền gật đầu, bằng lòng. Vương phu nhân vội sai a
hoàn về trước xếp đặt chỗ ngồi. Bấy giờ dì Triệu cáo bệnh, chỉ có dì Chu và bọn bà già a
hoàn chạy ra vén rèm, giải nệm, đặt cái tựa lưng. Giả mẫu vịn Phượng Thư đi vào, cùng
Tiết phu nhân đều ngồi. Bảo Thoa, Tương Vân thì ngồi ở dưới. Vương phu nhân tự tay
dâng nước mời Giả mẫu. Lý Hoàn thì mời Tiết phu nhân. Giả mẫu bảo Vương phu nhân:
Chị cứ ngồi xuống đây nói chuyện, mặc cho chị em nó hầu.
Vương phu nhân mới ngồi xuống một cái ghế nhỏ, rồi bảo Phượng Thư:
Dọn cơm của bà ra đây, thêm mấy món ăn nữa.
Phượng Thư vâng lời đi ra, sai người sang bên nhà Giả mẫu, bọn bà già vội truyền ra.
Bọn a hoàn đều chạy đến cả.
Vương phu nhân sai người mời các cô đến. Một lúc, chỉ có Thám Xuân, Tích Xuân đến
thôi. Nghênh Xuân trong người khó ở, nên không đến. Đại Ngọc thì không cần phải nói,
mười bữa chỉ ăn độ năm, nên chẳng ai để ý đến.
Một chốc đến bữa ăn, mọi người sắp đặt bàn ghế. Phượng Thư để một nắm đũa ngà vào
trong khăn tay, đứng bên dưới cười nói:
Bà và dì không cần phải mời nhau, để mình cháu nói là đủ. Giả mẫu cười bảo Tiết phu
nhân:
Ừ thì chúng ta cứ như thế.
Tiết phu nhân cười gật đầu. Phượng Thư đặt bốn đôi đũa, hai đôi ở trên là của Giả mẫu và
Tiết phu nhân, hai đôi ở một bên là của Bảo Thoa và Tương Vân. Vương phu nhân và Lý
Hoàn đều đứng ở dưới trông nom người đưa đồ ăn. Phượng Thư vội lấy bát đũa sạch,
chọn đồ ăn để đưa cho Bảo Ngọc.
Một chốc người hầu bưng canh lá sen đến. Giả mẫu xem xong, Vương phu nhân ngoảnh
lại thấy Ngọc Xuyến đứng ở đấy, liền sai đem canh cho Bảo Ngọc. Phượng Thư nói:
Một mình nó không mang nổi đâu.
May có Oanh Nhi và Hỷ Nhi đến, Bảo Thoa biết chúng nó đã ăn cơm cả rồi, liền bảo
Oanh Nhi:
Cậu Hai bảo em sang xe hộ ít dây đấy, em cùng đi sang với Ngọc Xuyến. Hai người vâng
lời cùng đi.
Oanh Nhi nói: Đường thì xa, canh thì nóng, mang đi thế nào được? Ngọc Xuyến cười nói:
Chị cứ yên tâm, tôi sẽ có cách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.