HỒNG LÂU MỘNG - Trang 436

mình; trông thấy con chim yến, thì nói chuyện với con chim yến; trông thấy con cá ở
dưới sông, thì nói chuyện với con cá; nhìn thấy sao tỏ trăng sáng, không thở ngắn than
dài, cũng rên thầm rỉ kín. Vả chăng tính nết cậu ta rất là nhu nhược, nhịn nhục cả với bọn
a hoàn hầu bé. Yêu quý mọi thứ, ngay từ sợi chỉ cũng cho là đẹp, nhưng đến lúc phung
phí thì dù hàng nghìn hàng vạn cậu ta cũng không cần.
Hai người bàn tán và đi ra khỏi vườn.
Tập Nhân thấy mọi người đi rồi, liền dắt Oanh Nhi đến hỏi:
Tết những dây gì?
Bảo Ngọc cười bảo Oanh Nhi:
Từ nãy đến giờ, chỉ mải nói chuyện, tôi quên hẳn chị đi, phiền chị sang đây, không có
việc gì khác đâu, chỉ nhờ chị tết hộ mấy cái dây thôi.
Oanh Nhi hỏi:
Tết dây để buộc cái gì?
Chả buộc vào cái gì, chị cứ theo mỗi kiểu tết hộ tôi mấy cái. Oanh Nhi vỗ tay cười nói:
Thế thì làm thế nào được! Nếu làm thế thì mười năm cũng chưa xong. Bảo Ngọc cười
nói:
Chị ơi, chị rỗi chẳng có việc gì, thì cứ làm hộ tôi. Tập Nhân cười nói:
Làm một lúc thì xong thế nào được. Giờ hãy chọn mấy cái cần thì làm trước. Oanh Nhi
nói:
Còn cái gì cần nữa? Chẳng qua là dây đeo quạt, dây đeo túi thơm, dây đeo quần chứ gì?
Bảo Ngọc nói:
Dây đeo quần cũng được. Oanh Nhi hỏi:
Quần của cậu màu gì?
Màu đỏ thắm.
Màu đỏ thắm phải có dây đen, thì nhìn mới đẹp, hay là màu thạch thanh mới nổi.
Màu hoa thông hợp với màu gì?
Màu hoa thông hợp với màu hồng điều.
Thế mới tươi đẹp. Trong các màu nhã nhặn, phải thêm cái màu tươi đẹp nữa.
Tôi rất thích màu thông xanh pha với màu liễu vàng.
Thôi được, chị tết hộ tôi một dây màu hồng điều, một dây màu thông xanh.
Tết những kiểu gì?
Có mấy kiểu?
Kiểu bó hương, kiểu ghế rút rế, kiểu mắt voi, kiểu xếp chéo, kiểu liên hoàn, kiểu hoa mai,
kiểu lá liễu…
Hôm nọ chị tết hộ cô Ba kiểu gì đấy?
Kiểu hoa mai chồng lên nhau.
Kiểu ấy đẹp đấy.
Rồi gọi Tập Nhân mang chỉ đến. Thấy một bà già đứng ở ngoài cửa sổ nói: “Cơm các cô
được rồi đấy!” Bảo Ngọc nói:
Thôi các chị đi ăn cơm đi, ăn xong trở lại đây. Tập Nhân cười nói:
Đương có khách, chúng tôi đi sao tiện? Oanh Nhi vừa gỡ chỉ vừa cười:
Sao chị lại nói thế, cứ đi ăn cơm đi.
Tập Nhân bấy giờ mới đi, để hai đứa hầu nhỏ ở lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.