HỒNG NHAN LOẠN - Trang 144

Tên lính không dám ngẩng đầu, vô cùng cung kính đáp: “Thưa không có

hoảng loạn gì, mọi người đã an ổn nghỉ ngơi ở cách nơi này hai dặm
đường.”

“Hoàng hậu đâu?” Lâu Triệt thấp giọng hỏi.

Tên lính khẽ ngừng một chút, không biết nên trả lời sao mới phải, mặt lộ

vẻ khó khăn, cuối cùng cũng mở được miệng: “Lôi Tướng quân hiện đang
canh giữ Hoàng hậu.”

Lâu Triệt mỉm cười nhàn nhạt, ánh mắt hướng về phía dốc Phượng Tê,

xa xa trông lại vẫn mơ hồ thấy ánh lửa chập chờn.

Thấy nét mặt tươi cười của Lâu Triệt, tên lính hoang mang khôn cùng,

nam tử ôn nhu khiến người ta có cảm giác như tắm gió xuân trước mặt rốt
cuộc là kiểu người thế nào? Sáng sớm hôm nay người này bất ngờ mang
theo cấm quân tới chặn đường Hoàng hậu và Huỳnh phi, lệnh giam lỏng
Hoàng hậu, đã biết trước mặt có tử sĩ đang chực chờ vẫn để một đoàn cung
nữ, thái giám làm con mồi dấn thân vào chỗ chết. Khó trách khắp triều đình
không ai dám đối địch với con người này.

“Nếu không có sai lệch gì thì cứ theo kế hoạch mà tiến hành, đợi thêm

chút nữa là có thể nhất loạt bắn tên, tiêu trừ sạch đám loạn đảng.” Thanh âm
nhàn nhã vang lên, cắt đứt dòng suy nghĩ miên man của tên lính.

Tên lính gật đầu, đã chuẩn bị lĩnh mệnh lui gót, lại như đột nhiên nhớ ra

chuyện gì, ngập ngừng không biết có nên mở miệng hay không. Lâu Triệt
thấy thế mới hỏi: “Sao vậy? Còn có chuyện khác?”

Tên lính nghiêm mặt, hồi đáp: “Thưa vừa rồi ở dốc Phượng Tê phát sinh

một chuyện lạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.