HỒNG NHAN LOẠN - Trang 274

Quy Vãn vững tâm hơn. Nàng bước vào căn phòng mà Mạc Na đã chuẩn bị
sẵn, tắm rửa một chút, sau đó mệt mỏi ngả lưng xuống giường ngủ ngay.
Giữa lúc mê man chập chờn, nàng mơ hồ cảm thấy Mạc Na lại tới bên cạnh,
thi triển “xảo thủ” trên gương mặt mình.

Rốt cuộc, ý thức mỗi lúc một mơ hồ, nàng ngủ một giấc thật dài, thật

sâu, giấc ngủ an ổn nhất trong suốt một tháng qua.

***

Không mộng không lo, Quy Vãn chậm rãi mở mắt, ánh mặt trời chiếu

thẳng tới mặt khiến nàng cảm thấy hơi đau rát, nàng chớp mắt vài cái khó
chịu, mở mắt ra mới nhận thấy mình đang nằm trong một căn phòng bài trí
rất lạ. Mỉm cười nhàn nhạt, Quy Vãn ngồi dậy, đau đớn vì ảnh hưởng của
thuốc khống chế thân thể đã vơi bớt, tâm tình khá hơn rất nhiều. Đưa mắt
nhìn quanh một lượt, nàng nhận ra trong phòng chỉ có mình mình bèn sờ
soạng bước xuống giường.

Nàng ngồi ở mép giường, cúi đầu nhìn xuống, dưới chân trải một tấm

thảm lông cừu trắng như tuyết, Quy Vãn buông bàn chân trần chạm xuống
mặt đất, cảm nhận lớp lông cừu mềm mại, cảm giác êm ái như bước trên
tầng mây xốp. Nàng đứng lên, nhìn ngắm xung quanh đánh giá căn phòng.
Nơi này dẫu thua xa khuê phòng tao nhã lịch sự của nàng ở Tướng phủ
nhưng rất thoải mái, không hề thiếu tự nhiên, có thể thấy người bài trí căn
phòng này nhất định rất khéo léo. Lẽ nào là Mạc Na sao? Thầm than thở
mình suy nghĩ quá nhiều, Quy Vãn xoay người hướng về phía cửa sổ.

Nơi này có lẽ là lầu hai, cửa sổ lớn nhưng rất thấp, có thể với nguyên nửa

người ra ngoài. Quy Vãn khẽ dựa vào bên cửa sổ, cúi mình nhìn ra xung
quanh, hoàng cung rộng lớn thu gần trọn trong tầm mắt, nàng lặng ngắm
cảnh sắc bày trước mắt, miệng tủm tỉm một nụ cười nhàn nhạt không rõ ý
gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.