HỒNG NHAN LOẠN - Trang 294

Nữ nhân trong xe không ngủ được nữa, cuối cùng bèn tụm lại một chỗ

tán gẫu, không gian vốn có vẻ vắng lặng nhất thời được lấp đầy.

Giữa lúc mấy người phụ nữ đang ríu rít chuyện trò, đột nhiên cô gái áo

vàng quay đầu sang nhìn Quy Vãn, hỏi: “Cô thì sao?”

Chưa kịp phản ứng lại, Quy Vãn mơ hồ, buột miệng hỏi: “Sao gì cơ?”

“Bọn ta hỏi cô làm gì mà đi một mình?”

Trầm mặc một lát, tất nhiên nàng không thể kể hết chuyện của mình ra

được, bèn dịu dàng đáp: “Ta không muốn trở thành gánh nặng của người
khác nên mới tự mình bỏ đi.”

Ba người kia có vẻ không hiểu, chỉ riêng lão bà hình như đang nghĩ ngợi

gì chứ không nói. Quy Vãn nhắm mắt lại, không nói thêm gì nữa.

Vì sao nàng phải một mình bỏ trốn, thật ra lý do hết sức đơn giản, nàng

không muốn trở thành gánh nặng của Lâu Triệt. Nỗ tộc tìm mọi cách giữ
nàng, Gia Lịch phải kiềm chế để không mạo phạm tới nàng, tất cả đều cho
thấy một chuyện hết sức rõ ràng, thứ mà bọn họ muốn trao đổi vô cùng
quan trọng, có lẽ còn liên quan tới cả quốc gia, dân tộc. Nàng chỉ có thể làm
chuyện trong khả năng cho phép, đó là không biến mình thành gánh nặng
của Lâu Triệt.

Hiện giờ việc quan trọng nhất là lập tức trở lại Khải Lăng quốc, gấp rút

truyền tin tức, để Lâu Triệt không đồng ý trao đổi với Nỗ tộc.

Giá trị bản thân phải do chính nàng quyết định, không chịu để bất cứ kẻ

nào an bài vận mệnh của nàng… Quy Vãn thầm khẳng định trong lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.