HỒNG NHAN LOẠN - Trang 355

Giải thích chi li cặn kẽ cho Quy Vãn, nhưng khi Hoàng hậu quay đầu lại,
thấy nàng có vẻ lơ đễnh chẳng nghe lời mình nói, chỉ chăm chú nhìn về
phía trước.

“Công công kia là ai vậy?” Tay ngọc thoáng chỉ, Quy Vãn hướng về phía

một gã thái giám mặc áo bào tía đang chạy qua chạy lại, nghiêng đầu có vẻ
như muốn thỉnh giáo.

Hoàng hậu liếc nhìn, có vẻ không nhận ra được, hẳn là một kẻ tầm

thường không vai vế gì trong cung, đang định lắc đầu chợt nghe cung nữ
bên cạnh lên tiếng: “Bẩm Lâu phu nhân, hắn là Đức Vũ.”

“Ồ?” Quy Vãn nhướng mày, hiện ra dáng vẻ thích thú, ý bảo cung nữ kia

nói tiếp.

“Đức Vũ hình như vào cung từ năm mười bốn tuổi, hầu hạ trong điện

Ngự Càn, đã sống trong cung suốt mười năm rồi. Nghe nói gia đình hắn
trước kia cũng nhà trí thức có học, chẳng qua gia cảnh quá bần cùng, hắn rất
tiết kiệm, bổng lộc có bao nhiêu thường gửi cả về nhà để nuôi các em.”
Cung nữ kia nói hết những điều mình biết ra, mặc dù Đức Vũ chỉ là một
tiểu thái giám, nhưng hắn mi thanh mục tú rất ưa nhìn, hơn nữa đối nhân xử
thế quan hệ với mọi người rất có trước sau, vì vậy các cung nữ đều vui lòng
giúp hắn một phen.

Quy Vãn như cười mà không phải cười, ngẩng đầu nhìn vòm trời đen

thăm thẳm không một bóng sao, nàng thoáng chán nản, quay đầu nói:
“Hoàng hậu nương nương xin hãy dừng bước, đoạn đường từ giờ xin cứ để
tên Đức Vũ kia dẫn đường cho ta được rồi.”

Hoàng hậu gật đầu, tuy không hiểu vì sao nàng đột nhiên có hứng thú với

tên tiểu thái giám kia, nhưng cũng chẳng gặng hỏi nhiều, sai cung nữ bên
cạnh tới gọi Đức Vũ. Hoàng hậu quay sang nhìn Quy Vãn, hỏi: “Nàng cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.