HỒNG NHAN LOẠN - Trang 381

Rốt cuộc chủ nhân của giọng nói ấy đã vào đây từ khi nào? Trước khi Lệ

phi bước vào, giữa đại điện này chỉ có hai người là nàng và Đức Vũ, mà khi
Lệ phi và cung nữ kia vào rõ ràng không có người này đi cùng. Sau khi Lệ
phi vào trong, cửa điện đã đóng kín, trước khi giọng nói lại vang lên hoàn
toàn không nghe thấy tiếng cửa mở ra lần nữa, giờ đây vì sao có thể đột
nhiên xuất hiện giữa đại điện như vậy.

Huống chi, giọng nói này có vẻ rất quen thuộc, rốt cuộc đã từng nghe

qua ở đâu đây? Quy Vãn từ nhỏ học diễn kịch với mẹ, người có khí độ và
chất giọng như vậy, một khi đã gặp qua nhất định không thể quên được, vì
sao đối với giọng nói này lại có cảm giác vừa xa lạ, vừa quen thuộc đến
thế? Giọng nói đặc biệt như vậy, bất kể kẻ nào từng nghe qua nhất định
không quên được, nhưng vì sao nàng vắt óc suy nghĩ vẫn chưa thể nhớ ra?

Mặt đất vang lên một tiếng “bộp”, Lệ phi gần như đã quỳ rạp trên mặt

đất, hồn phách không biết lạc tới phương nào: “Thiếp không muốn chết…
Không muốn chết đâu…” Bao nhiêu ngang ngược, hung hăng, kiêu ngạo
vừa dùng với cung nữ kia đã biến đâu cả, giờ phút này trong nàng chỉ còn bi
thương, thống khổ và xót xa.

Suy cho cùng cũng chẳng quan tâm tới Lệ phi, lòng Quy Vãn cuộn lên

trăm mối ngờ vực, ngổn ngang ngàn mối tơ vò, tâm trí âm thầm đấu tranh
kịch liệt, mong chờ người kia lại mở miệng thêm lần nữa.

***

Từng giọt từng giọt thời gian chậm rãi chảy trôi, điện lớn chìm trong tăm

tối âm u, tiếng khóc nghẹn ngào uất ức cùng nhịp thở dồn dập đầy căm
phẫn của Lệ phi vang vọng càng làm bật lên bầu không khí tĩnh lặng cực
độ, tĩnh lặng đến quỷ dị. Kiên nhẫn dần bị bào mòn trong không khí phủ
ngập bi thương, nhưng người đàn ông kia vẫn chưa mở miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.