HỒNG NHAN LOẠN - Trang 395

lơi, cánh tay đang vòng qua eo Quy Vãn mò sâu xuống dưới, kéo lại manh
áo rách rời, che kín lưng và làn da ngọc ngà trên bả vai Quy Vãn, rồi nhặt
chiếc thắt lưng thêu hoa văn rơi dưới đất vừa rồi buộc lại cho nàng. Động
tác rất gọn ghẽ rành mạch, cực kì nhẫn nại.

Thoáng kinh ngạc nhìn theo động tác của y, Quy Vãn vẫn dửng dưng để

y mặc sức làm theo ý mình. Quay đầu nhìn Lý công công trước sau vẫn quỳ
sụp không dám nhúc nhích đằng xa, thầm than một tiếng trong dạ, vốn
tưởng đại tổng quản nội cung Lý Dụ là người Lâu Triệt xếp đặt ở cạnh
Hoàng hậu, giờ đây nhìn lại, hắn hẳn cũng là một trong số những kẻ nằm
vùng của Hoàng đế cài vào. Lòng thầm than thật sự quá hung hiểm, trong
cung này thị thị phi phi, lòng người qúa đỗi hiểm ác, đúng là vạn phần khó
lường.

Trịnh Lưu nở nụ cười trầm trầm, chuyển ánh mắt về phía Quy Vãn, ánh

mắt rực sáng, miệng lại nhả những lời ôn nhu vô hạn: “Sao nào? Giật mình
thật rồi ư?”

Hơi thu liễm nét mặt, lúc nghiêng đầu chỉ thấy vài phần thờ ơ, xa cách,

Quy Vãn cười như không cười: “Lòng người đa đoan khó lường, đã cho
thần thiếp lĩnh hội sâu sắc…” Tựa như cảm thán, nhưng lại nói với một
giọng điệu như châm chọc, bỡn cợt, khiến Trịnh Lưu bật cười dịu dàng.

Thắt xong nút dây cuối cùng trên chiếc thắt lưng, Trịnh Lưu bèn ngừng

tay, xoay người bước khỏi thềm ngọc, chậm rãi tiến về phía Lý công công.
Gã tổng quản thái giám đang quỳ trên mặt đất có vẻ cực kỳ sợ hãi, thấy
Trịnh Lưu đến gần, hắn bất giác lui về sau một chút. Đến tận khi Trịnh Lưu
đã đứng trước mặt hắn đành phải đứng lên, thấp giọng bẩm tấu gì đó. Nghe
những lời tấu của hắn, Trịnh Lưu càng lúc càng vui vẻ, gương mặt tươi cười
rạng rỡ thêm mấy phần.

“Phu nhân, hiện tại có vui lòng đánh cược một chút với trẫm không?” Nụ

cười ẩn chứa toan tính mưu mô, Trịnh Lưu nhìn chằm chằm vào Quy Vãn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.