HỒNG NHAN LOẠN - Trang 44

đối diện thấy họ vẫn bình thản như cũ, dáng chừng chưa có ý đứng lên.

Vẫy tay kêu người đến thanh toán, liếc thấy vẻ mặt ân cần đầy nịnh bợ

của tiểu nhị, nàng cũng muốn thưởng thêm chút tiền cho hắn, đầu đã nghĩ
vậy, đến khi với tay lấy túi tiền giắt bên eo, mặt nàng chợt biến sắc.

Lúc rời nhà rõ ràng đã mang theo túi tiền cơ mà, tại sao giờ không cánh

mà bay? Lẽ nào ban nãy mải tránh đám trẻ con chạy ùa tới đã không cẩn
thận đánh rơi, hay vô ý bị trộm mất rồi? Nguyên nhân thế nào không quan
trọng, mất chút tiền cũng không đáng gì, có điều…

Hiện giờ lấy đâu ra tiền trả, thật là quẫn bách, mất mặt quá đi!

Gương mặt tươi cười ban nãy của tiểu nhị nay đã hóa ra lạnh lùng không

lộ vẻ gì. Nếu bình thường gặp phải loại người ăn xong rồi không trả tiền thế
này hẳn hắn đã sớm la mắng om sòm, có điều đối với thiếu niên đẹp quá
mức này, hắn không nỡ nói ra những lời nặng nề đến thế. Huống chi, hắn đã
chạy bàn mấy năm rồi, mắt nhìn người thừa tinh tường, nhác qua cũng đoán
được thiếu niên này rành rành là người xuất thân thế gia quyền quý, nói
không chừng gặp chuyện nhầm lẫn mới không có tiền trả.

Quy Vãn xác thực trên người mình thật không còn nửa phân tiền, bắt đầu

thấy đau đầu. Gặp tình cảnh này biết làm sao bây giờ? Nàng giả dạng nam
nhi ra ngoài nên bao nhiêu trang sức đáng giá đều bỏ lại nhà, mà bên người
giờ lại không tiền…

Bắt gặp ánh mắt văn sĩ chăm chú nhìn mình, Quy Vãn cười khổ một

tiếng, nhất thời không biết nên làm sao.

Nhận ra tình cảnh khó xử của nàng, ngay cả chàng thiếu niên lãnh mạc

kia cũng hướng mắt trông sang, Quy Vãn âm thầm kêu khổ không thôi.
Đang lúc nàng tính gọi tiểu nhị mang giấy bút lại lập cam kết hay giấy ghi
nợ gì đó thì chàng thiếu niên đã rút ra một thỏi bạc, đặt lên bàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.