HỒNG NHAN LOẠN - Trang 440

hô hoán, Lâm Thụy Ân trở tay phóng nhuyễn kiếm trong tay đâm tới. Bị
ánh sáng bạc phân tán, gã thủ lĩnh lập tức bị cản lại, đường gươm đi chệch,
đâm trúng cánh tay của viên quan kia, máu tươi tuôn đầm đìa. Giữa tiếng hô
kinh hoảng của mọi người, vị quan viên nọ không thốt nổi một tiếng, hôn
mê bất tỉnh.

Thị vệ lập tức vây lại, bắt sống tên thủ lĩnh thích khách giả trang thổ hào

kia.

Màn kịch chiến chỉ vẻn vẹn trong thời gian đủ uống nửa tách trà, mà một

thoáng đó như trải nửa ngày, vốn là cảnh sắc lung linh, rực rỡ của lá đỏ
trùng trùng, giờ lại thêm mấy phần bóng đao ánh kiếm, trải một trận gió
tanh mưa máu. Xác người la liệt khắp sườn núi, lẫn trong đó là mấy vị quan
viên ngất lịm vì khói mê. Đám thị vệ nhanh chóng xử trí gọn ghẽ những kẻ
bị thương, mặc dù vài vị đại thần vẫn rất điềm đạm trấn tĩnh, nhưng chẳng
tránh khỏi chút hãi hùng bởi dư âm của cuộc kịch chiến, vẻ mặt đờ ra âu
sầu, ủ dột, nhã hứng du ngoạn núi non đã trôi tuốt chín tầng mây trời, hoàn
toàn không còn bóng dáng.

Quy Vãn tận mắt thấy Lâm Thụy Ân tróc nã thủ lĩnh đám thích khách,

lôi ra một nơi xa thẩm vấn, khi ấy lòng mới trấn tĩnh lại. Thế nhưng ngó
sang phía Lâu Triệt, ánh mắt vừa liếc thấy, lòng lại trầm xuống, tự nhủ
không xong rồi.

Diêu Huỳnh mắt đẫm lệ nắm lấy Lâu Triệt không buông, dáng vẻ khổ sở

tựa như không còn chốn nương tựa, thực làm người ta mềm lòng xót xa.
Tình hình an ổn trở lại, vài quan viên kề cận là người đầu tiên nhận ra tình
cảnh này, liền sau đó, càng lúc càng nhiều ánh mắt hồ nghi cùng sửng sốt
hướng về phía hai người, nhưng một người là thủ phụ đương triều, người
kia là Quý phi được sủng ái bậc nhất hậu cung, chẳng thể tự nhiên xôn xao
bàn tán, chỉ biết âm thầm quan sát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.