HỒNG NHAN LOẠN - Trang 461

Thầm ngờ vực, Quy Vãn chuyển đề tài, lại chọn vài chuyện ít người biết

đến cùng vài lời đồn đoán để bóng gió xa gần, những mong có thể lần ra
chút manh mối từ những lời của hắn. Quản Tu Văn lại thật thà kể hết, tựa
như không bận tâm bất kỳ điều gì, chỉ riêng mục đích thực sự chuyện tới
tìm Lâu Triệt hôm nay thì kiên quyết không nhắc tới.

Hương trà thoang thoảng trong phòng cùng hương mai tuyết ngoài cửa

đưa vào, hai người vui vẻ đàm đạo, thuận hòa ăn ý. Nhắc đến vài tin đồn
thú vị trong cung cấm, Quản Tu Văn nói: "Từ ngày Ấn phi nương nương
mang thai, trong cung giờ đây rất e dè nhạy cảm, đúng là thần hồn nát thần
tính, chỉ sợ lại xảy ra chuyện như Huỳnh phi ngày trước." Nói xong biểu
cảm có phần kém tự nhiên hẳn, cẩn trọng đánh giá sắc mặt Quy Vãn.

Nhận ra ánh mắt có vài phần thăm dò của hắn, Quy Vãn càng cảnh giác

trong lòng, ngoài mặt vẫn tươi cười mà rằng: "Huỳnh phi nương nương... có
khỏe không?"

"Dẫu rằng không được độc sủng như trước kia, nhưng Hoàng thượng

cũng không bạc đãi nàng ta..."

Nghe giọng điệu của hắn dường như có chút không đồng tình, Quy Vãn

mỉm cười, thiếu niên này rốt cục vẫn còn ngây thơ hồn nhiên lắm, hắn
không duyên không cớ ghét bỏ Huỳnh phi như vậy, ít nhiều cũng có nguyên
nhân là từ nàng.

Hai người đang tươi cười trò chuyện, ngoài phòng đột nhiên xuất hiện

bóng dáng như vầng trăng bạc, thong dong tiến lại. Người chưa tới sảnh,
tiếng đã vọng trước: "Quy Vãn, khách quý nào viếng thăm vậy?"

Quản Tu Văn buông tách trà trên tay xuống, đứng lên chào đón: "Tiên

sinh."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.