HỒNG NHAN LOẠN - Trang 632

phòng ngủ trong nội viện, nhanh như sao băng. “Bây giờ ta đi chuẩn bị, một
canh giờ nữa xuất phát.” Mặt quản gia tái nhợt, Lâu Thịnh cúi đầu nín lặng
không nói.

Mỗi cảnh mỗi vật trong Tướng phủ đều đã thấy qua rất lâu, hôm nay vừa

nhìn lại, mới thấy thân thiết gần gũi nhường nào. Lâu Triệt đi thẳng một
mạch, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng, cửa trong khép hờ, Quy Vãn đang nằm
trên ghế quý phi, trong phòng ấm áp vô cùng, chính giữa phòng bày một
chậu than đỏ lửa, tiếng nổ lép bép vang vọng. Nhẹ bước tiến vào phòng,
khói hương lượn lờ, mùi hương thoang thoảng như hoa lan quẩn quanh bên
cánh mũi, chàng đóng cửa lại, ngồi xuống đằng sau ghế quý phi, lặng lẽ
ngắm Quy Vãn đang ngủ say.

Cổ nhân thường nói, mỹ nhân say ngủ như đóa hải đường, mà Quy Vãn

của chàng xem ra còn mỹ lệ hơn hải đường mấy phần. Trong phòng ấm áp,
da nàng lộ ra vẻ trong suốt như da trẻ nhỏ, ửng lên hồng hào, khuôn mặt lúc
ngủ bình yên điềm tĩnh, hệt như nét mặt Quan Âm.

Cho dù một đời ngắm nhìn nàng ngủ say như vậy cũng không thấy chán

ghét, quyến luyến nhìn ngắm, thời gian như đông cứng lại không trôi, hơi
ấm nhất thời lan tỏa bốn bề, Lâu Triệt khẽ vuốt ve nàng, bàn tay truyền tới
cảm giác ấm áp mềm mại, xúc động trong lòng. Đột nhiên chậu than nổ
tách một tiếng, vang vọng giữa không gian yên tĩnh, giục chàng choàng
tỉnh, tô đậm quyết tâm của chàng, chàng nhẹ lay bờ vai Quy Vãn, nhìn nàng
chậm rãi tỉnh khỏi cơn mơ, mở mắt, ánh mắt mơ màng vì say ngủ, nhìn thấy
Lâu Triệt liền mỉm cười: “Phu quân.”

Khẽ nhéo má nàng đầy sủng ái, Lâu Triệt mỉm cười đùa bỡn: “Xem nàng

này, chẳng có chút dáng vẻ nào của phu nhân Thừa tướng hết.”

Thuận tay chỉnh trang lại áo quần, vén gọn mái tóc ra sau gáy, Quy Vãn

cười thanh nhã như cúc: “Phu quân cũng đâu có dáng vẻ thừa tướng chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.