HỒNG NHAN LOẠN - Trang 639

Nghe bà ta càm ràm một hồi như vậy, Quy Vãn mỉm cười ảm đạm, nhìn

ra cửa, quả nhiên thấy Lâu Thịnh trang nghiêm đứng bên ngoài, nét mặt
không hề thay đổi. Phụ nhân kia nhanh chân lẹ tay giúp Quy Vãn trang
điểm, miệng còn không khỏi lầm bầm, con người xinh đẹp như vậy mà cả
ngày toàn mặc nam trang. Búi lên một mái tóc nam nhi đơn giản, phụ nhân
nhìn Quy Vãn cứ tấm tắc mãi, rồi quay ra dọn dẹp phòng ốc. Tay làm không
ngừng, miệng cũng không khép, lầm bầm đủ chuyện trong nhà ngoài ngõ,
miệng nói vừa nhanh vừa nhiều, không ngừng lẩm bẩm, đã vậy đôi khi còn
bật cười khanh khách.

Vất vả lắm mới thoát khỏi tay bà ta, Quy Vãn vội vã lao ra khỏi phòng,

bỏ lại phụ nhân kia một mình sửa soạn trong phòng, vẫn thấy tiếng lải nhải
không ngớt vọng tới bên tai, nàng không khỏi thầm than một tiếng với Lâu
Thịnh: “Còn lợi hại hơn cả Linh Lung…”

Lâu Thịnh sửng sốt, bật ra một ý cười.

Theo sát Quy Vãn cùng ra ngoài, vừa ra khỏi sân, đã thấy hàng xóm

quanh hẻm nhao nhao tới nhiệt tình chào hỏi, kia là Lý thẩm nhà kế bên,
Trương Tam bán hoa quả, còn có cả Vương tiểu ca cả ngày quen thói khoác
lác… Thấy Quy Vãn mỉm cười đáp lại từng người từng người một, Lâu
Thịnh lặng lẽ không lên tiếng, nếu không vì thời cuộc bức bách, phu nhân
đường đường là thê tử của Thừa tướng, đám tiểu dân đầu đường xó chợ sao
có thể quấy rầy như vậy… Chỉ là, mỗi khi thấy Quy Vãn mỉm cười tươi rói
như mặt trời sớm mai, y lại có cảm giác như bị mê hoặc, trực giác mách bảo
với y rằng biến hóa như vậy cũng không hẳn quá tệ, chỉ là vấn đề rốt cuộc ở
đâu, loại người thô kệch lỗ mãng như y không cách gì đáp được.

Lúc rời kinh thành hơn nửa tháng trước, giữa đường bị Quản Tu văn bố

trí mai phục chặn lại, may mắn xe ngựa Tướng phủ phân thành ba ngả, đánh
lạc hướng mai phục, bọn họ đi suốt ngày đêm, ngựa không dừng vó, cuối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.