HỒNG NHAN LOẠN - Trang 647

“Tướng quân, người nghĩ bây giờ là lúc nào chứ? Quốc thái dân an? Mưa

thuận gió hòa? Tướng quân, người phải biết, lúc này là thời khắc nguy nan
của Khải Lăng chúng ta.” Giận tái mặt, quân sư nghiêm nghị nói, “Trong
triều rối lọan bất an, ngoài triều hổ dữ nhăm nhe. Lúc này trong triều tranh
đọat không thấy hồi kết, Lâu Thừa tướng và Hoàng thượng giằng co, nghe
nói còn dính dáng cả một vọng tộc phía Nam, thế cục đến giờ vẫn chưa
phân định, người trong triều ai nấy nơm nớp lo sợ, hoang mang bất an. Mà
mối lo bên ngoài càng sâu, ai nấy đều cho rằng Nỗ vương vừa mất, sắp tới
sẽ không xuất binh, nhưng Tướng quân, người và ta đều biết Nỗ vương mới
kế vị Gia Lịch là kẻ hùng tâm tráng chí, hơn nữa lúc này tân vương vừa mới
đăng cơ, thổi vào lòng quân một luồng sinh khí mới, tựa như mãnh hổ vừa
tỉnh giấc sâu, bất kì lúc nào cũng có thể giương nanh chìa vuốt về phía Khải
Lăng chúng ta…”

“Ta biết…” Lâm Thụy Ân lạnh mặt, ngay cả giọng nói cũng lạnh băng.

“Nếu Tướng quân đã rõ, thì ta đây nhiều lời rồi!”, đột nhiên ngừng bặt,

quân sư chỉ vào ngõ nhỏ trước mặt “Tướng quân có thể tự mình lựa chọn
đi.”

Biết rõ con hẻm trước mặt chính là nơi Quy Vãn đang ngụ do quân sĩ

báo lên, Lâm Thụy Ân đứng ở đầu hẻm, mặt mày mông lung, do dự khó
quyết, tại sao hắn lại đến đây? Tình thế hiện nay, dù cho đi vào rồi sẽ ra
sao? Do dự hồi lâu, nhẹ tiếng thở dài, xoay người, trở lại đường vừa tới.

Quân sư thấy vậy gương mặt ánh lên chút mừng rỡ, vai trò vừa là thầy

vừa là bạn của y có bao nhiêu nỗi khó khăn, chỉ mình y biết rõ nhất. Chính
mắt y chứng kiến Lâm Thụy Ân trưởng thành từng ngày, hắn với y như con
cái dứt ruột sinh ra. Chỉ hy vọng hắn sẽ chẳng lầm đường lạc lối… Vì nỗi
khổ tâm này, dẫu cho có phải đóng vai phản diện xấu xa, y cũng tình
nguyện nhận lấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.