HỒNG NHAN LOẠN - Trang 668

Một đội cung thủ tiến lên, kéo dây lắp tên, bắn, vạn mũi tên nhất tề xé

gió, bầu trời như trút một trận mưa tên xuống, bóng đen quả thực đã phủ
ngập trời xanh, tất thảy hướng về phía triền núi kia. Tên lao đi, tiếng rít gào
át cả gió bấc gầm thét, tựa như vạn người đang cùng réo gọi, ùa tới.

Lòng Quy Vãn nhất thời thắt lại, dẫu nàng không tin vào quỷ thần, lúc

này đây vẫn nhịn không được hướng lên trời cao nguyện cầu, ngàn vạn lần
xin ông Trời phù hộ cho Lâm Tướng quân.

Một trận mưa tên qua đi, sườn núi kia hoàn toàn không chút động tĩnh,

Nỗ quân lại đổi một lượt cung thủ, hết đợt này đến đợt khác, tên liên miên
không dứt lao về phía triền núi nọ, đỉnh núi phủ ngập bóng tên bắn ra, cảnh
sắc tiêu điều tang tóc trước mặt, hệt như mệnh lệnh của Gia Lịch, dẫu cho
một con bọ cũng không thể sống mà vượt khỏi núi ấy.

***

Trước sự tấn công hết đợt này đến đợt khác, trên sườn núi vẫn không có

động tĩnh gì, quân đội của Lâm Tướng quân tỏ ra bình tĩnh khác thường,
cũng chẳng rõ tử thương ra sao. Quy Vãn thầm sốt ruột, thời gian trôi đi,
lòng nàng cứ chùng mãi xuống. Tấn công suốt hai canh giờ, quân Nỗ tộc
dường như cũng không nhẫn nại nổi trước sự công kích đơn phương này.
Không ít binh sĩ hò hét xông lên, múa may trường mâu đại đao trong tay.

Quân Nỗ tộc xưa nay nổi danh dũng mãnh, người khỏe ngựa béo, đặc

biệt sở trường kỵ chiến, nhưng giữa dãy núi nhỏ này lại không thể phát huy
tối đa, ngựa hoàn toàn không thích hợp leo dốc, do đó chúng đã áp dụng lối
tấn công bằng xạ tiễn. Nhưng hiện tại, quân đội của Lâm Thụy Ân một
bóng người cũng không thấy xuất hiện, lấy tĩnh chế động, lòng tự tôn của
người Nỗ tộc không chịu nổi, binh sĩ kích động muốn xông lên núi.

Gia Lịch lập tức hạ lệnh tạm thời bất động, vẫn dùng tên tấn công ở cự ly

vừa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.