HỒNG NHAN LOẠN - Trang 710

binh lính vang lên, nàng như có thể tưởng tượng ra cảnh tượng gì sẽ diễn ra
trên những đường phố Đốc Thành.

Chớp mắt, đã tới đến trước ngày trong tối hậu thư của Nỗ quân, vầng

trăng đêm cong như lưỡi liềm, ánh bạc dát khắp mặt đất, tuyết trắng vô
ngần, động lòng người.

Tâm tình căng thẳng, không thể an giấc, Quy Vãn bước ra sân, nghe thấy

những âm thanh ồn ào từ bên ngoài vọng tới, lẫn trong đó là những tiếng
gào khóc, tiếng hét chói tai sắc nhọn như kim dội vào màng nhĩ. Rồi chỉ
chốc lát sau, liền nghe thấy tiếng người cất tiếng ca, tiếng hát vốn mỏng
manh, phiêu diêu nhưng lan truyền thật nhanh, như thể có rất nhiều người
cùng hợp sức ngân nga. Giai điệu ấy quá đỗi quen thuộc, khiến Quy Vãn
vừa trở gót định về phòng liền ngừng chân. Cẩn thận lắng tai nghe, giai điệu
dặt dìu khoan thai ấy, đúng là “Sách Cách Tháp” của Nỗ tộc.

Dư âm lẩn khuất, bi thương không dứt…

Chính nhờ thứ âm thanh ai oán não nề ấy, nên Nỗ quân không dám vọng

động suốt ba ngày ba đêm, nhuệ khí sụt giảm, mà cũng trở thành luận điệu
cho sử gia đời sau hoặc gièm pha hoặc phê phán mỗi khi nhắc tới “Hồng
nhan loạn”.

Đương thời có người đã bình như thế này về cái thời kì đau thương ấy:

“Vây hãm Đốc Thành và ‘Lâu thị yến’ trong kinh thành chính là hai sự kiện
trọng đại nhất xảy ra trong năm Thiên Tái thứ năm, mà hai sự kiện ấy cũng
gián tiếp thay đổi tương lai của vương triều Khải Lăng. Ngay khi ấy văn giả
chẳng ai có thể dùng câu chữ ghi lại tất thảy những chuyện này, chỉ biết im
lặng cảm thán, những nhân vật như Lâu Thừa tướng và phu nhân, cũng
chẳng biết rồi đây sử sách sẽ miêu tả ra sao.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.