HỒNG NHAN LOẠN - Trang 752

nàng mịt mờ trông lên thiên không vời vợi, tuyết trắng tung bay như lông
ngỗng giữa trời, phất phơ, từ từ rơi rụng, nhuộm trắng đất trời.

“Tuyết rơi?”

“Đúng vậy, tuyết mùa xuân! Năm mới lại sang, mùa xuân lại đến rồi!”

Chẳng biết tiếng ai giải thích vọng bên tai nàng.

Nước mắt mơ hồ dâng lên mờ mịt, nàng nhìn chung quanh, tuyết trắng

ngần rớt xuống mặt đất, trông về phương xa, nàng đột nhiên nhận ra, giữa
vô vàn bóng cờ sắc thiên thanh trùng trùng, phiêu diêu một lá cờ mang chữ
“Lâu”...

Là mơ ư? Hay là ảo giác? Dụi mắt thêm lần nữa, nàng rốt cuộc vẫn trông

thấy, một lá cờ xanh biếc như nước hồ, phần phật múa lượn.

“Chàng đến rồi! Chàng đến thật rồi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.