HỒNG NHAN LOẠN - Trang 770

trùng điệp quanh co, ưu thế của kỵ binh không thể phát huy, Gia Lịch dũng
mãnh vô song, dẫn đầu binh lính xông lên đánh phá ác liệt, khổ chiến suốt
một đêm ròng, máu chảy thành sông, Nỗ binh thiệt hại quá nửa, Gia Lịch bị
thương, bị bắt dưới chân núi. Lúc bị bắt giữ, phần lớn tướng lĩnh kề cận của
Gia Lịch đã chết trong cuộc loạn chiến. Gia Lịch vô cùng hối hận, đồng thời
lại kinh ngạc trước kế dụ địch của Khải Lăng, đã dò la tên thống soái của
đối phương. Hay tin Lâm Thụy Ân kia tuổi mới hai mươi hai, thậm chí còn
trẻ hơn mình hai tuổi, lòng vừa kinh hãi vừa u sầu, trầm mặc thật lâu mới
ngửa mặt lên trời, buông tiếng thở dài, mà rằng: “Ta tự cho mình anh hùng
xuất thiếu niên, hôm nay đại bại, mới hay thiên hạ rộng lớn nhường ấy, anh
hùng há đâu chỉ mình ta.” Qua cơn cảm thán, lại tiếp: “Rồi sẽ có một ngày,
kẻ tên Lâm Thụy Ân phải bại trong tay ta.”

Quân sư nghe tướng lĩnh bẩm lại những lời ấy, chỉ cười trừ, không rảnh

bận tâm tới.

Đại quân chấn chỉnh một chút, Lâm Thụy Ân dẫn bộ hạ đem quân về

kinh thành. Đi đường hết một tháng trời, lúc tới được kinh thành vừa hay
chính giữa mùa thu, rừng phong nhuốm đỏ tầng tầng lớp lớp, bóng chiều rớt
xuống lòng sông lăn tăn ánh lên hào quang vàng óng.

Một đêm trước lúc vào kinh, quân sư bước vào phòng Lâm Thụy Ân,

mặt mày hớn hở.

“Tướng quân, lần này đối đầu với Nỗ quân thắng lợi lớn, ngài có công

lớn nhất, Hoàng thượng vừa xuống chiếu, phong ngài làm Phụ quốc Đại
tướng quân, từ nay về sau, ngài và Lâu Thừa tướng bên văn bên võ ngang
hàng nhau rồi.”

Lâm Thụy Ân ngồi bên cửa sổ, gió thu hiu hiu, cuốn theo một làn hương

dịu dịu đưa vào phòng, hắn buông cuốn sách trong tay, gật nhẹ đầu, nét mặt
thờ ơ, cũng chẳng có vẻ gì là vui mừng, miệng hỏi: “Giải Nỗ Vương tử đến
bộ Hình thế nào rồi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.