HỒNG RỰC ĐỎ - Trang 114

Chương 40

NHỮNG GÌ BROPHY CHO CHÚNG TÔI BIẾT thật đáng sợ và không thể
tiết lộ cho báo giới. Một kẻ nào đó tự coi mình là Ông Trùm đang ở ngoài
kia hỏi han và che giấu những sát thủ chuyên nghiệp. Chỉ những tay sát thủ.
Y sẽ có kế hoạch gì tiếp theo đây? Lại thêm những vụ cướp nhà băng và bắt
cóc? Y đang nghĩ cái quái quỷ gì chứ?

Đêm đó sau khi xong việc, tôi tới bệnh viện St. Anthony. Bệnh tình của
Jannie đang tiến triển tốt, nhưng dù sao tôi cũng ở thêm một đêm nữa với
nó. Tổ ấm xa nhà của chúng tôi. Nó bắt đầu gọi tôi là “bạn cùng phòng.”

Sáng hôm sau tôi cố đọc hồ sơ về những cựu nhân viên bất mãn của
Citibank, First Union và First Virginia; và cả hồ sơ của tất cả những ai đã
từng có bất kỳ đe dọa nghiêm trọng nào đối với các nhà băng. Tâm trạng
trong cơ quan FBI địa phương là một dạng âm thầm tuyệt vọng. Không có
cảm giác náo nức hay phấn khích, những cái diễn ra cùng các manh mối,
đầu mối, tiến bộ bất kỳ. Chúng tôi vẫn chưa có trong tay đối tượng tình
nghi khả dĩ nào.

Những mối đe dọa và thông tin thất thiệt đến nhà băng thường được một
ban điều tra nội bộ xử lý. Thư lăng mạ nói chung hầu hết đến từ những
người bị từ chối cho vay hay có nhà cửa bị tịch biên. Tác giả của thư lăng
mạ có thể là đàn bà cũng như đàn ông. Căn cứ vào những hồ sơ tâm lý tôi
đọc sáng ngày hôm ấy thì thường đó là người có việc làm, có các vấn đề tài
chính hay gia đình. Đôi khi ở đó có những đe dọa nghiêm trọng bởi công
việc của nhà băng hay mối quan hệ với các đối tác nước ngoài như Nam
Phi, Iraq hay Bắc Ailen. Thư từ tại các nhà băng lớn được chiếu X quang tại
phòng thư, và thường có đèn báo động nhầm. Thiệp âm nhạc Giáng sinh đôi
khi báo động cả hệ thống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.