HỢP CHẤT MÀU DA CAM - Trang 44

của tôi.

Sau ba lần, tôi mới gọi đúng số phôn của Colin.

— Tại hợp chất màu da cam đấy. – Tôi nói khi nó nhấc tai nghe.

— Cái gì? – Colin hỏi.

— Hợp chất màu da cam. – Tôi đáp. Tại sao nó lại không hiểu ý mình

cơ chứ! – Hợp chất màu da cam đã khiến tớ bị đần.

— Ôi chao! – Colin thốt lên. – Ai bảo cậu đần? Cậu không đần đâu.

— Không, tớ đần. Tớ nghĩ là tớ đần.

— Ừ, bây giờ nghe cậu có vẻ đần thật đấy. – Colin nói.

— Sao lại không! – Tôi cảm thấy nhẹ nhõm, ít ra tôi cũng đã đoán

đúng. – Nghe này, – tôi bảo Colin. – Chester giẫm chân vào hợp chất. Còn
tớ thì chạm tay vào.

— Thì đã sao nào? – Colin hỏi.

— Vậy nên bây giờ Chester đần như Tubby. Và tớ thì quên béng cả

đường từ trường về nhà. Tớ còn đâm đầu cả vào kính cửa, tớ không thể nhớ
số điện thoại của cậu. Tớ bị đần! Colin à! Tớ đần thật đấy. Chester và tớ
cùng nhau đần. Tất cả chỉ tại hợp chất màu da cam.

— Tại sao mấy cái hạt chất lỏng màu da cam ấy có thể làm chuyện đó

được? – Colin hỏi.

— Tớ không biết! Làm sao tớ biết được cơ chứ. Nó đã khiến tớ ngu

đần rồi!

— Thôi được! Thôi được! – Colin cố xoa dịu tôi. – Tớ có ý kiến này.

Hãy xuống tầng trệt và nhìn vào thùng lạnh. Nhìn kỹ mớ hợp chất màu da
cam. Cậu sẽ thấy. Hợp chất màu da cam chỉ là… hợp chất màu da cam. Nó
chẳng làm hại gì được cậu đâu.

— Ngộ nhỡ nó có thể thì sao? – Tôi hỏi. – Ngộ nhỡ…

— Cứ làm theo lời tớ đi đã. – Colin bảo tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.