HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 171

- Nào phải tôi là kẻ vô tình? Tôi biết tôi lắm chứ, chính vì còn lương tâm
mà... mà...


Khởi Hiên run rẩy...


- Cậu có thấy cái cô gái này... đã làm tất cả, đã hy sinh tất cả vì tôi
không? Cô ấy đẹp thông minh. Đâu thể nào lãng phí cả cuộc đời cho một
thân ma như tôi chứ... Không được! Tôi không muốn hại đời cô ta... Tôi
không muốn cô ấy chôn đời mình trong cái Lạc Nguyệt Hiên này. Tôi
muốn đuổi cô ấy đi! Anh hiểu ý tôi rồi chứ?


Hùng Đạt còn ngỡ ngàng, nhưng Vạn Lý thì rõ, chàng rất cảm thông với
bạn.


Vạn Lý khoanh tay trước ngực, cố nén xúc cảm nói:


- Tôi biết, bạn không muốn hại đời Tử Yên, cũng giống như không muốn
hại đời của Lạc Mai, nhưng mà phương cách làm của bạn lại không
đúng, bạn không nhìn thấy điều đó sao?


Và ngưng lại một chút Lý tiếp:


- Này nhé. Những ngày gần đây... Bạn cứ tự xem mình là thuốc độc,
không muốn mọi người đến gần, kể cả tôi, người bạn thân nhất của bạn.
Nhưng mà bạn lại không nghỉ. Người khác nào có cùng cảm nghĩ như
bạn đâu. Họ chỉ sợ bạn cô đơn. Họ nghĩ là bạn cần bạn như họ. Chính vì
vậy mà Tử Yên mới phải âm thầm rơi lệ. Lạc Mai phải chịu sống cô đơn
với bóng người chồng ma... Bạn bảo là bạn không muốn hại họ, nhưng
thật ra chuyện đó sờ sờ trước mắt. Cách làm của bạn chẳng những không
giải thoát được ai, mà còn khiến người ta bị tổn thương.


Nói xong, chẳng đợi phản ứng của Khởi Hiên, Vạn Lý bỏ đi vào trong
tìm Tử Yên.


Tử Yên đang ngồi lui cui quạt lửa nơi bếp lò. Nàng lo nấu thuốc cho
Khởi Hiên thì có tiếng chân phía sau. Tử Yên quay lại thấy Vạn Lý, cười
chào, rồi tiếp tục công việc. Vạn Lý chọn chiếc ghế gần đấy ngồi xuống,
yên lặng ngắm Tử Yên, rồi nói.


- Thôi cô hãy quay về với công việc hầu hạ cho Kha lão phu nhân đi, còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.