HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 225

chấm hết!


Bà Ánh Tuyết chẳng nói gì cả, bà đưa tay lên tát mạnh vào mặt Khởi
Hiên. Rồi lột ngay chiếc mặt nạ trên mặt anh chàng. Hành động bất ngờ
của bà làm Khởi Hiên kinh ngạc. Khởi Hiên sợ hãi ôm chầm lấy mặt,
hét;


- Trả chiếc mặt nạ cho tôi! Hãy trả lại chiếc mặt nạ cho tôi! Tử Yên
đâu...


Không đợi Khởi Hiên kêu lần thứ hai. Tử Yên nhào tới định giật lại
chiếc mặt nạ, nhưng bà Ánh Tuyết đã giữ lại.


- Không được đưa cho nó. Ai mà trả lại cho nó có nghĩa là đã tiếp tay
làm điều ác... Tại sao cứ để cái trạng thái bệnh hoạn này giết dần giết
mòn con tôi chứ?


Và bà quay qua nắm lấy cườm tay Khởi Hiên, nói:


- Bữa nay thì không có lý do gì nữa, mi phải trở về ra mắt con gái ta!


- Không! Không được!


Khởi Hiên giằng ra, chàng đẩy mạnh chiếc bàn về phía ba người, khiến
Vạn Lý, Tử Yên và bà Ánh Tuyết phải né tránh, vừa thừa cơ khi không
ra cửa, bỏ chạy ra ngoài.


Sự việc xảy ra bất ngờ và nhanh, làm chẳng ai phản ưng kịp. Lúc Khởi
Hiên xông ra ngoài thì cùng lúc đó một bà nội trợ đi chợ vừa bước ngang
qua cửa, nhìn thấy khuôn mặt gớm ghiếc của Khởi Hiên. Bà đã sợ hãi
buông giỏ, kêu:


- Trời ơi! Quỷ! Quỷ! Có quỷ xuất hiện!


Khởi Hiên nghe hét chựng lại, và chàng cũng hét lên một tiếng thê thảm,
quay ngược trở vào tiệm thuốc. Khởi Hiên ngồi sụp xuống quày, run rẩy:


- Trời ơi! Tôi là quỷ? Tôi là quỷ ư? Đó mấy người có nghe không? Họ
bảo tôi là quỷ dữ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.