HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 230


Ai nghe lời van vái của Lạc Mai đều cảm động. Bà Diên Phương bước
tới đỡ Lạc Mai dậy.


- Vậy thì, có phải ý con cũng quyết định là tụi con sẽ hợp chứ không tan?


- Vâng. Bởi vì con đã tìm đến cái chết khi nghĩ là anh Khởi Hiên đã chết.
Bao nhiêu đó chưa đủ minh chứng cho lòng con ư?


Lạc Mai khóc và nói. Bà Diên Phương xúc động.


- Vâng, ta cần một quyết định chích xác sau khi con đã biết sự thật. Con
suy nghĩ kỹ đi. Bởi vì con biết Khởi Hiên bây giờ không phải là Khởi
Hiên của ngày xưa nữa. Cái dáng dấp, hình dạng của nó còn đáng sợ hơn
là những gì con đã thấy. Ngoài cái chân thọt ra, cái giọng nói ngọng
nghịu ra... Còn những vết sẹo khác mà con chưa nhìn thấy với khuôn mặt
đằng sau chiếc mặt nạ. Không biết là khi con đã nhìn rõ cái khuôn mặt
thật của nó rồi con có chịu nổi. Có còn thấy yêu nó không?


Lạc Mai ngước lên nhìn bà Diên Phương với ánh mắt cương quyết.


- Những điều đó, đúng ra mẹ phải hỏi con từ lâu... Vậy mà để mãi đến
bây giờ. Không được, mẹ hãy nghe đây, con dứt khoát là anh Khởi Hiên
có thế nào đi nữa con vẫn yêu, vẫn cần anh ấy!


Kha lão phu nhân bước tới.


- Con nói thật đấy chứ?


Lạc Mai đứng dậy:


- Bằng tất cả con tim! Bà thấy đấy, trên đời này người ta chỉ tìm đến cái
chết khi hoàn toàn tuyệt vọng đúng không? Đó là khi không còn lẽ sống.
Anh Khởi Hiên thì chỉ vì tai nạn mà trở nên xấu xí, nhưng vẫn còn sống.
Bao nhiêu đó đủ rồi... Trong nhà này chỉ vì một lý do đó, lại nghĩ là rồi
con sẽ bỏ rơi anh ấy, nên đã không từ mọi cách lừa dối con. Đem cả cái
chết của anh ấy lường gạt con. Mà sao trước đó chẳng ai hỏi hoặc gợi ý
thử? Chưa biết chính xác, võ đoán rồi kết luận... Ai cũng xem thường
con như vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.