HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 241

Yên tiếp.


- Con đã cố tình làm những gì có thể làm được ngọt ngào tận tâm phục
vụ, chịu khó... Đều là có mục đích... Vì con phải tranh thủ được lòng tin
của bà trước khi ra tay.


Lời Tử Yên như nước vỡ bờ.


- Thiệt ra thì nhiều lần con đã ra tay. Con có thể giết bà một cách dễ
dàng, nhưng rồi không nỡ. Bà còn nhớ lúc trước bà cứ bị tiêu chảy mãi
không? Đó là do mỗi lần nấu thức ăn cho bà, con đã cho vào đấy một ít
bã đậu. Có một lần nấu cháo yến. Con cũng có bỏ thuốc độc...


Lời Tử Yên làm Kha lão phu nhân như trên trời rơi xuống bà sợ hãi,
trừng mắt nhìn Tử Yên như nhìn quái vật, bà lùi ra sau...


- Nhưng rồi... Sau đấy nghĩ lại... Con đã tha cho bà.


Kha lão phu nhân sau một phút định thần, run rẩy hỏi.


- Nhưng mà... Tại sao con lại làm như vậy chứ?


Tử Yên nói với nước mắt?


- Tất cả chỉ vì muốn báo thù cho mẹ con! Con đây chính là con gái của
Phường Cô đây! Con gái của Phường Cô đây!


Kha lão phu nhân nghe nói giật mình. Suýt quỵ xuống. Tử Yên tiếp tục.


- Phải. Con là con gái của cô A đầu đáng thương mà đã bị cháu bà lợi
dụng, và xử sự như một thứ đồ chơi... Con là là con của Phường Cô.
Người bị bà sau đó tống cổ ra khỏi nhà phải đi làm điếm, để nuôi thân và
nuôi con. Để rồi cuối cùng chết thảm trong điên loạn. Ân đền oán trả, nợ
máu phải trả bằng máu. Nên sau đó con đã đến đây. Con đến với mục
đích là báo thù cho mẹ. Vậy mà khi đã lọt được vào nhà con lại không nỡ
xuống tay. Vì bà cư xử với con quá tốt. Tình cảm quá! Con tự trách mình
là quá yếu mềm. Và cái quyết định phải tìm một vậy thế thân khác, một
cách giải quyết khác để phóng những thù hận trong lòng, thế là thế là...


Tử Yên vật vả thật lâu, mới nói được sau tiếng khóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.