HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 59

hợp lý thế nào. Chẳng hạn như nơi đó phải vắng vẻ không ai trông thấy...
Chỉ có ở nơi như vậy, may ra Lạc Mai mới chịu tiếp ta mà không ngại gì
cả.


Thái độ của Hiên vừa căng thẳng vừa tuyệt vọng, làm Vạn Lý xúc động.


- Nhưng mà, mình thấy là...


Khởi Hiên chợt sáng hẳn mắt lên, nói:


- Hay là thế này nhé! Tôi biết là ở gần nhà của Lạc Mai có một cái chùa
tên là Phổ Ninh Tự, phía sau chùa lại có một trái núi nhỏ, cây cối khá um
tùm, rậm rạp. Nơi đó hẳn là vắng vẻ. Đúng rồi, ta nên chọn nơi đó, được
không?


Nhưng rồi Khởi Hiên lại giống như một quả bóng bị xì hơi.


- Có điều làm sao để Lạc Mai đồng ý ra nơi ấy?


Vạn Lý vung hai tay lên trời.


- Có như vậy mà không biết? Cậu cứ hùng hục xông vào nhà, kéo cô ta
ra đấy là xong chứ gì?


Khởi Hiên lắc đầu, thểu thảo.


- Làm như vậy sao được? Cậu chưa chứng kiến cái cảnh ban sáng, lúc tôi
và ba mẹ tôi đến đấy... Nhà họ Hàn họ vừa trông thấy tôi là như gặp phải
kẻ thù lâu đời. Họ muốn ăn tươi nuốt sống... Tôi nghĩ... tôi nghĩ là... Chỉ
cần tôi qua đấy... Chưa kịp gặp được Lạc Mai là... Họ đã tống cổ tôi ra
khỏi cửa ngay.


Vạn Lý nhún vai:


- Bệnh cậu quá nặng rồi. Nhưng làm thầy thuốc mà thấy bệnh nhân đang
ở trong trạng thái thập tử nhất sinh thế này không cứu cũng không được,
vì vậy...


- Vì vậy, cậu ra tay cứu độ ngay cho tôi chứ gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.