HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 95

- Em nói cũng đúng, nhưng mà hoàn cảnh ngày nay đã khác... Có thể là
mẹ em không khoan nhượng với cha mẹ với anh, nhưng mẹ em thương
em quý em. Mẹ em vì hạnh phúc của em nên sớm muộn sẽ thay đổi. Dĩ
nhiên là sẽ không tức thời, nhưng chúng ta cũng cần phải để cho người
biết là, nếu không được sống với nhau thì chúng ta cũng sẵn sàng chết.


Lời Khởi Hiên như một thứ mệnh lệnh, một dứt khoát làm Lạc Mai kinh
sợ. Nhưng Lạc Mai biết không thể không đối diện với sự thật. Mấy ngày
qua, vắng Khởi Hiên. Rõ ràng là Lạc Mai đã sống trong cái cảnh vô vị và
khổ sở khôn cùng. Cái dư vị cay đắng đó chứng minh một điều Lạc Mai
không thể sống hạnh phúc nếu thiếu Khởi Hiên. Nhưng mà... nếu muốn
được sống cạnh Khởi Hiên thì... Còn phải đối phó với bao nhiêu phong
ba bão táp? Bão dữ chứ không lành... Bởi vì Lạc Mai biết tính mẹ... Khi
mẹ mà nghe được điều này... chuyện gì sẽ xảy ra?


Lạc Mai ngước lên nhìn Khởi Hiên với ánh mắt âu lo.


- Thồi thì thế này vậy... Để em tìm dịp thưa trước với mẹ, rồi sau đó anh
hãy ra mặt.


Khởi Hiên ngạc nhiên:


- Sao vậy? Đây là một cuộc chiến tranh cân não, gay go, chứ không đơn
giản. Anh không thể để em một mình xuất trận... Anh muốn cùng em bên
nhau chiến đấu...


Cái thái độ của Khởi Hiên làm Lạc Mai xúc động nhưng sự tỉ dụ của
chàng làm Lạc Mai phật lòng.


- Anh nói gì kỳ cục vậy? Nói chuyện với em mà anh làm như đánh trận
với kẻ thù. Không được! Để em một mình nói chuyện với mẹ, em sẽ tìm
cách, lựa lời cho mẹ chấp nhận. Em không muốn có sự tranh luận hay cãi
nhau. Mẹ dù gì cũng là mẹ, đấng sinh thành của em... Chỉ có thể van xin,
năn nỉ chỉ có cách đó mới có thể lay động lòng người, mới xoay chuyển
được tình thế...


Khởi Hiên bước tới một bước.


- Em có chắc là sẽ nói được, sẽ thuyết phục được mẹ em không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.