HUẾ TẢN VĂN - ÁO BAY KHÉP MỞ NHIỀU TÂM SỰ - Trang 103

được cô còn "ghe cần câu" mất tăm. Mất sạch mọi thứ dành dụm cả một
đời. Sương ơi, từ nơi này lòng tôi quặn thắt khi nghĩ về em, rơm rớm nước
mắt. Sương giờ nơi nao? Đã kịp lên bờ định cư hay vẫn còn bám mạn đò
kiếm ăn trên sông nước?

Bạn bè của một thời giờ ly tán. Thuận bạo bệnh mất từ bên kia Thái

Bình Dương xa xôi, hôm nhận tin đem tro cốt về nước tôi chẳng thể về.
Thành bảo: - Nhạt nhòa vì chẳng còn ai nhận ra hay thấu hiểu thời ấy của
tụi mình. Năm ngoái Đức ra đi do chứng đau tim nghiệt ngã, xa vợ con tha
phương chẳng lời trăn trối. Từ B’Lao ngóng về Huế tôi cũng chỉ hờ hững
điện thoại thăm hỏi mà nghe lòng nặng trĩu... Xuân mất do bệnh nan y từ
những năm đói thông tin tôi chẳng hay, chú Hiệp nghe giờ chân đau chỉ
nằm một chỗ tôi cũng chỉ biết thế thôi. Sáu đứa còn ba, bao năm rồi chưa
có ngày đoàn tụ... Thành ơi! Có nhớ những ngày tháng cũ với Huế một
thuở? Năm kia với Thuận lênh đênh Sài Gòn trong chật vật thiếu thốn,
mình đã cao hứng: Tao nghèo tiền nhưng sẽ tập tễnh viết, viết về tụi mình,
viết về một thời, viết tuổi hai mươi ba mươi và Huế xa... Món nợ tâm cảm -
nợ ân tình một thời với bạn bè với Huế, cứ lần lần lữa lữa, chỉ biết vay mà
chưa trả - biết rồi có trả được không?

Ngày đất nước hòa bình chúng tôi tình nguyện lên núi dạy chữ cho bà

con dân tộc ít người Tà Ôi, Pa Cô, Cà Tu, Pa Hi, Vân Kiều... Nam Đông và
A Lưới. Những chàng trai cô gái đôi mươi háo hức lên đường. Phương tiện
duy nhất thời ấy là đôi chân, đi gùi gạo, đi cửa hàng Bốt Đỏ, đi xóa mù
chữ, đi họp kể cả đi tập giặt như chữ của Hà Trung đều lội bộ. Mỗi đứa có
tên mới gắn với địa danh giảng dạy: Bồng Hồng Quảng, Trung Hồng Bắc,
Thành Hồng Thủy phía xa tận Tà Rụt còn tôi Hồng Thái... Tờ báo tường
nơi bản doanh đơn vị quân đội - trung đoàn 6, giọng Chiến A Ngo đủng
đỉnh điểm báo - bài tùy bút mơ ước A Lưới về một tương lai gần của Tuấn
Hồng Thượng: "...Khu phố Thái Thượng Quảng điện sáng rực một góc trời,
tiếng động cơ như xé của Boeing 747 lên xuống làm cho phi trường quốc tế
nơi thung lũng này rộn rã, đêm A Lưới như ngày hội hoa đăng...". Mới đó
mà đã ba mươi lăm năm từ độ xa A Lưới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.