Hưng-đạo vương được tin, sai ngay Phạm-ngũ-Lão đem một đội quân
đến tận nơi ngụ sở đón phu-nhân và công-chúa về.
Ngũ-Lão đến nơi, vào lạy phu-nhân, trình nhời Hưng-đạo vương. Phu-
nhân trông thấy Ngũ-Lão mừng mừng rỡ rỡ. Công-chúa thì thẹn thò nép
vào đằng sau bình phong. Các ả-hoàn và hai tướng tâm phúc ai nấy bưng
mồm cười khúc khích, phu-nhân quát mắng mới thôi.
Phạm-ngũ-Lão ngạc nhiên, không biết tình ý làm sao mà họ thấy mình
lại cười, lui ra ngoài hỏi lại truyện hai tướng. Hai tướng mới thuật sự tình
công-chúa tương tư. Ngũ-Lão thẹn đỏ mặt. Từ bấy giờ Ngũ-Lão mới biết là
Nguyên công-chúa cũng có tình riêng như mình, và cảm bụng chung tình
của công-chúa, nhưng trong lòng vẫn còn thấp thỏm, chỉ sợ Hưng-đạo
vương không gả cho.
Hôm sau, phu-nhân lên đường ; Ngũ-Lão rước phu-nhân lên song-loan,
công-chúa thì ngồi riêng một xe, có dáng thẹn thò. Ngũ-Lão thỉnh thoảng
trông trộm sau xe, ruột nóng như lửa chất, mong về đến dinh cho chóng, để
xem tình ý Hưng-đạo vương ra làm sao.
Khi về đến dinh, Hưng-đạo vương ra cửa dinh đón phu-nhân vào. Bốn
vị vương-tử cùng ra nghinh tiếp. Vợ chồng con cái, trông thấy nhau hoan
hoan hỉ hỉ, đưa nhau vào dinh. Công-chúa lạy mừng phụ-thân, anh em hỏi
han vần vã. Hưng-đạo vương sai mở tiệc tẩy trần, cả nhà đoàn viên vui vẻ,
các tướng bộ-hạ cũng được dự tiệc.
Phu-nhân thừa nhân nói với Hưng-đạo vương rằng:
- Giai khôn dựng vợ, gái nhớn gả chồng, con em này đã tới tuần cập-kê,
tướng-công nên tìm kiếm một người xứng đáng mà gả chồng cho nó.
Hưng-đạo vương gật đầu.
Phu-nhân lại nói rằng: