HƯƠNG CỎ DẠI - Trang 106

- Thì cứ giúp đi.
- Tôi làm sao thuyết phục Bình được? - Quân nói. - Vừa không quen biết,
không hiểu chuyện thì nói gì bây giờ.
- Tôi biết là Quân làm được việc mà.
- Được cái khỉ gì?
Lợi thở ra.
- Để tình trạng này kéo dài chắc tôi chết mất.
- Anh yêu cô ấy đến độ như vậy ư?
- Vâng và tôi rất sơ... Rồi sẽ không cứu kịp Bình. Mà chuyện đó thì tôi
không muốn... Tôi chẳng muốn mất Bình.
- Mệt thật!
- Hết giờ làm việc tôi sẽ đưa Quân đến nhà cô ấy.
- Thế còn anh?
- Tôi sẽ đứng bên ngoài chờ kết quả.
- Ố! Tuyệt vời. Một mối tình say đắm. Sao anh lại tốt với Bình như vậy?
Ước gì...
- Tôi sẽ không bao giờ quên ơn Quân đâu.
- Thật chứ?
o0o
Dương Tú Bình tiếp Huệ Quân, rồi đưa thẳng vào phòng riêng của mình.
Bình chỉ ghế cho Quân ngồi, còn mình thì ngồi nơi mép giường.
- Chị tìm tôi có việc gì?
Quân đi thẳng vào vấn đề.
- Anh Lợi nhờ tôi đến đây.
- Chị tốt quá!
- Tất cả chỉ vì tình bạn bè. - Quân nói và nhìn thẳng vào mắt Bình. - Anh
Lợi muốn gặp chị.
- Nhưng tôi không muốn.
- Tại sao vậy?
- Vì không thích.
Bình nói, Quân biết là Bình cũng gàn như mình. Một sự trùng hợp lạ lùng
làm Quân bật cười. - Sao chị giống tôi quá vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.